Cả hai chìm vào giấc ngủ bù đến mãi lúc sau, có vẻ đã gần trưa, Mễ Nhiên vẫn là người tỉnh dậy trước. Cô huơ tay lấy chiếc điều khiển rèm cửa rồi bật lên, hai bên cửa sổ với cánh rèm đen cao, vải bóng dần kéo sang hai bên để ánh nắng rọi từ ngoài vào. Hiện tại chỉ có phần cánh tay nữ nhân trở lên là có thể hoạt động thoải mái, còn toàn bộ trở xuống là nơi để Dụ Khang Trạch ôm chặt hay thậm chí là gác chân hắn đè lên cô. Không những thế mà cánh mũi hắn cứ phải áp vào sau gáy cô, đôi môi mỏng lạnh thì áp lên thớ da cô, cả đầu nam nhân rúc sâu vào sau hõm cổ vật nhỏ. Chính vì lí do này mà bao lần ngủ tới giấc cũng là cô tỉnh trước vì không thể chịu nổi sự gò ép trong vòng tay hắn. Mễ Nhiên nhéo mày, cô uốn éo rồi ẩn mãi mới lùi được ra khỏi Dụ Khang Trạch rồi phải thở mấy đợt hấp hối
Khang Trạch thì thảnh thơi nằm đó, hắn từ từ mở mắt rồi lại dùng ánh mắt đen sâu hoắm, thâm tình nhìn lấy vật nhỏ trước mặt. Hắn như một con sói lớn, còn Mễ Nhiên lại giống một chú thỏ nhỏ. Con sói bắt thỏ về, dành sự độc chiếm của nó để kiểm soát con mồi, con thỏ nhỏ yếu mềm dù cao chạy hay nhảy đến xa đến mức nào cũng không qua được bước chạy sải rộng của con vật tàn ác kia. Sau cùng Dụ Khang Trạch lên tiếng:
- A Nhiên... những chuyện em làm sau lưng tôi, hôm qua em chưa thú nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng/956263/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.