Xong bữa, Dụ Khang Trạch đưa khăn lên từ tốn lau miệng đồng thời hỏi:
- A Nhiên, lên thư phòng với tôi không? . Ngôn Tình Hài
Mễ Nhiên ngay tức khắc đáp:
- Không, em bận
Nam nhân quay ra nhìn cô, thắc mắc:
- Bận ư? Em làm gì?
Mễ Nhiên không thể để Khang Trạch biết bản thân cô hay lui tới chỗ con chó hung dữ kia được, phần vì hắn sẽ lo lắng cấm cản, phần vì nữ nhân không muốn liên luỵ đến cả người làm, nếu họ không canh giữ hay bảo vệ sự an toàn của Mễ Nhiên cẩn thận, tất yếu sẽ bị Khang Trạch khiển trách. Cô đảo mắt rồi nhanh đáp:
- Vào vườn, đi dạo, đọc sách... bận..bận đó
. Khang Trạch nghe vậy liền cười nhẹ, vuốt lấy mái tóc của Mễ Nhiên hất ra sau gáy gọn gàng rồi rời đi. Ánh mắt cô trông ngóng nhìn hắn bước vào thang máy rồi đi hẳn lên mới yên tâm thở phào, nhanh quay ra với lấy tấm bản đồ, dò tìm mãi mà không thấy được vị trí của con báo đen. Thông thường khu vườn rộng như này có hướng dẫn cụ thể tìm từng lối đi một, nếu vị trí con báo- vật nuôi của Khang Trạch không ở đây thì còn có thể ở đâu chứ? Bỗng Tiểu Cương từ ngoài đi vào, vờ hỏi chuyện:
- Cô chủ chút nữa lại định vào vườn ư? Có phải đến chỗ con Otto không?
Mễ Nhiên gật gù rồi ra ám hiệu trật tự, thủ thỉ:
- Anh đừng mách Khang Trạch nhé..tôi chỉ muốn ngồi đó rồi cho nó chút đồ ăn thôi
Tiểu Cương vẻ mặt cười tươi, hiền hậu đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng/238838/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.