Mễ Nhiên ăn xong bữa sáng thì đứng dậy đi vòng quanh, cô bước từng bước chân nặng trĩu ra sảnh nhà rồi tiến về phía khu vườn. Có một lối đi vào sâu dẫn tới vườn trái cây, bản thân nữ nhân cũng không nắm rõ được căn biệt phủ này rộng chừng nào, mỗi lần thử đi xung quanh khám phá lại ra một ngóc ngách mới. Nếu không là người thân cận hoặc có bản đồ trong tay thì đúng là sớm lạc, Mễ Nhiên tay cầm một quyển tạp chí, một tay cầm theo quyển bản đồ, đi theo hướng chỉ để tới khu vườn trái cây đó. Nữ nhân cứ đi rồi rẽ qua bao lối nhỏ, phía trên đầu là vòm cây được nối lại thành vòng tròn, ánh nắng chiếu hắt xuống lá tạo nên một màu xanh lạt hài hoà 
Chân cô mỏi nhừ dừng lại, đã đi một hồi lâu và tới được vườn cây đó, ở đây có một thảm cỏ xanh mướt, Mễ Nhiên nhanh trải một tấm khăn lót xuống rồi ngkhăn lót xuống rồi ngồi nghỉ. Cô cầm lại tấm bản đồ, ban nãy đi không tới lại vòng mấy đường khác thành ra nữ nhân dùng bút đánh dấu đường có vẻ hơi ‘’loạn’’, thâm tâm tự vấn không biết tí nữa có tìm được lối ra không 
Mễ Nhiên nhìn xung quanh, nho, dâu, cà chua bi,.. những cây ăn quả cho trái nhỏ được trồng khá nhiều. Nữ nhân cầm theo giỏ đi tới vặt vài quả, nơi đây đúng là tuyệt đẹp, mỗi ngày đi tới một chỗ mới là vật nhỏ như tìm được một thú vui khác. Có lần Mễ Nhiên đi tới chỗ toàn chó cảnh và chó nghiệp vụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng/238826/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.