Sọ Gai thở phào, sau cùng hắn trình bày ra hoàn cảnh hiện tại của Mễ Nhiên, trước khi rời khỏi căn nhà xập xệ kia, Sọ Gai cũng sai đám đàn em lấy hết những giấy tờ có liên quan đến Mễ Nhiên, bao gồm giấy khai sinh các loại. Sọ Gai nói thêm:
- Ba con bé là tên nghiện cờ bạc, mẹ mất năm nó lên 9 vì tai nạn giao thông, phải hơn chục năm nó là con nợ quen thuộc của đám bọn em, trả nợ thay bố ấy mà
Sọ Gai rít một điếu thuốc, từ tốn trình bày:
- Giờ mới biết nó là ân nhân năm xưa, vì hôm nay vô tình thấy vết sẹo
Dụ Khang Trạch mân mê lấy ngón tay bị cắn đứt, đã băng bó và bây giờ mới ưng ức đau nhẹ. Hắn trầm mặc nghe mọi việc từ phía Sọ Gai, sau cùng lên tiếng:
- Chú làm tốt lắm, đây là công lớn, sẽ có thưởng
Đám của Sọ Gai ai nấy đều phấn khởi, họ không biết rõ chuyện giữa Sọ Gai và Dụ Khang Trạch đang nói, cũng không biết đứa em gái Mễ Nhiên bọn họ hay tới đòi nợ đến thân thuộc kia là ai, quá khứ như nào mà lại có tác động lớn đến ngài Dụ như vậy. Cả đám rồi cũng rời về, lúc này phòng khách còn một mình Dụ Khang Trạch, hắn thở dài ngồi ngửa ra đằng sau. Người quản gia từ từ bước tới, nhẹ nhàng:
- Thưa ngài, đã tắm rửa sạch sẽ cho tiểu thư
Dụ Khang Trạch kéo sự tập trung lại, ra lệnh:
- Chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho cô ấy
Phía trên lầu
Mễ Nhiên được tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng/238821/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.