Ngoài cửa sổ xe, vầng hào quang màu sắc do đèn đường khúc xạ xuyên vào trong xe, làm thay đổi ánh sáng và bóng tối trên gương mặt Tần Yên.
Cô nhắm mắt, cái miệng nhỏ khẽ nhếch lên, khẽ cau mày vì cồn trong người.
Cơ thể có chút khó chịu.
Áo khoác đen khoác lên người cô, chiếc cổ cao ráo tinh xảo ẩn trong lớp áo lộ ra một vết đỏ mơ hồ.
Cận Nam Dã đang lái xe bên cạnh, thỉnh thoảng nhìn vào gương chiếu hậu.
Tay Tần Yên vẫn đang kéo vạt áo của hắn, vặn thật chặt làm cho vải nhăn nhúm.
Nhớ tới màn vừa rồi.
Một cô gái sau khi trêu chọc nam nhân xong, việc đầu tiên chính là ngượng ngùng.
Uống say rồi trêu chọc, còn biết ngượng ngùng.
Người đàn ông nhìn cô co rút thành một quả bóng, nhịn không được cười nhẹ, "Tần Yên, em có biết mình đang làm gì không?"
Tần Yên ngơ ngác nhìn hắn, "Em không biết."
"Em không biết?" Hắn tức giận bật cười, "Khi tỉnh lại sẽ nhớ ra sao?
Cô gật đầu.
Cận Nam Dã mắt sâu hơn, "Em có chắc là có thể nhớ được không?"
Gật đầu.
Hắn ôm cô vào lòng, cúi đầu sát vào cổ cô, dùng sức hôn lên đó.
"Vậy? Sẽ nhớ chứ?"
Tần Yên che đi cái cổ bị hắn hôn, ánh mắt vẫn còn mơ hồ, "Cận Nam Dã, anh làm gì vậy?"
"Hôn em."
Người đàn ông lại cúi đầu xuống, hôn sâu hơn vừa rồi, ở trên làn da cô mà mút thật mạnh để lại dấu tích.
Môi mỏng rời đi.
Tần Yên ôm chặt cổ cô, ánh mắt càng thêm không hiểu, "Tại sao trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng-anh/259594/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.