Sáng sớm hôm sau, dưới ánh nắng ngoài cửa sổ, Tần Yên khẽ cau mày, cô trở mình rồi từ từ tỉnh giấc.
Người đàn ông bên cạnh giường đã biến mất, trên giường vẫn còn lưu lại mùi thơm mát lạnh.
Cô đứng dậy khỏi giường, dụi mắt, chải lại mái tóc rối bù của mình.
Tần Yên đứng dậy xuống giường đi ra khỏi phòng.
Toàn bộ dãy phòng trống rỗng.
Cô nhẹ giọng kêu, "Cận Nam Dã, anh đang ở đâu?"
Không ai đáp lại.
Cô không biết làm gì khác là đi rửa mặt trước, cầm điện thoại di động lên đọc WeChat của Cận Nam Dã.
Hắn có gửi cho cô một tin nhắn.
Lúc bảy giờ sáng.
Cận Nam Dã: [Tôi đã đến Thượng Hải để đi công tác, thứ sáu sẽ quay về].
Tần Yên cất điện thoại di động đi, nhìn chính mình trước mắt kính, đem nước trong tay rửa mặt.
Người phụ nữ trước gương có làn da trắng trẻo, nhìn gần có thể nhìn thấy những sợi lông tơ nhỏ li ti, nét mặt xinh đẹp, đặc biệt là khi vừa mới ngủ dậy, đôi mắt của cô ấy vô hồn và trong sáng.
Sau khi tắm rửa xong, điện thoại của cô vang lên.
WeChat có tin nhắn mới.
Cận Nam Dã: [Em dậy chưa?]
Tần Yên ngậm bàn chải đánh răng trong miệng, nhắn tin cho hắn: [Ừ, đã dậy].
Cận Nam Dã: [Hai ngày nay em nghỉ ngơi thật tốt, đợi tôi quay trở lại].
Một lúc sau.
Cận Nam Dã: [Có chuyện muốn nói với em].
Tần Yên biết hắn muốn nói gì, bởi vì cô cũng có chuyện muốn nói với hắn.
Cô gõ một vài từ trên bàn phím điện thoại di động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng-anh/259587/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.