Người dịch: Hạ Hạ bốn mắt
Vui lòng mang truyện nhớ ghi nguồn.
Xa xa, mặt trời lặn gần đến tận chân trời, những lớp chuyển màu vàng cam lấp ló trên bầu trời, những ngọn núi uốn lượn, xa xa là những dãy núi xếp chồng lên nhau.
Giọng nói của Tần Yên hòa vào làn gió buổi tối, "Tôi hối hận."
Bên tai truyền tới hít thở có chút nặng nề của hắn.
"Có thật không?"
Cô cảm thấy có chút buồn cười, lấy tay che mặt, "Thật."
"Đừng nói dối tôi khi tôi đang bị sốt."
"Không có lừa anh."
"À."
Đối diện với ánh hoàng hôn, hòa với gió chiều, giọng nói của người đàn ông nhẹ nhàng lướt qua tai của cô.
"Vậy thì tôi khá hạnh phúc."
Một lúc lâu sau, cả hai đều không cúp máy.
Tần Yên chống khuỷu tay lên lan can, nhìn cặp đôi đang cãi nhau trên con đường xanh mướt phía dưới.
"Anh còn gì muốn hỏi tôi không?"
Có một lúc im lặng.
"Không." Cận Nam Dã nói, "Cảm ơn vì ngày hôm nay."
"Không có chi." Cô khẽ cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Anh ở nhà tự chăm sóc bản thân thật tốt."
Hắn hỏi: "Buồn chán có thể tìm em không?".
Tần Yên gãi gãi vành tai đang dần nóng lên, "Ừ thì... cũng được. Gần đây tôi có một bài kiểm tra, tôi phải ôn bài một chút, cho nên không thể tán gẫu lâu được, chỉ có thể nói chuyện một lát."
Giọng nói trầm ấm của Cận Nam Dã cùng giọng cười khẽ vang bên tai cô, "Em đi ăn tối trước đi, ôn bài xong rồi chúng ta nói chuyện."
Tần Yên: "Được, anh có thể nhắn tin cho tôi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng-anh/259581/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.