Hơi thở mơ hồ chậm rãi lưu chuyển trong không khí, chung quanh dường như trở nên có chút nóng.
Tần Yên nhìn hắn từ trên xuống dưới, lồng ngực phập phồng kịch liệt.
Vì không muốn chạm vào Cận Nam Dã nên cô đành phải chống tay qua hai bên người của hắn, chống tới mức tay có chút đau lên cũng không bỏ xuống.
Tay ôm eo nhanh chóng rời đi.
Cận Nam Dã tránh ánh mắt của cô, hai bên tai hắn đỏ bừng.
Tần Yên vội vàng đứng dậy, ngập ngừng nói: "Tôi...tôi...."
Hắn cũng từ ghế đứng dậy.
Khi đứng dậy liền kéo dài khoảng cách chiều cao giữa hai người, hơn nữa hắn còn cúi đầu xuống nhìn cô.
"Tần Yên". Cận Nam Dã cố gắng giấu đi vẻ mặt hoảng loạn của mình, nhanh chóng khôi phục lại vẻ lãnh đạm thường có
"Về sau cẩn thận một chút."
Tim Tần Yên đập nhanh, "Được...tôi sẽ chú ý".
Cận Nam Dã đi về phía cửa, trước khi đi ra ngoài còn ném cho cô một câu, "Trưa nay em tự đi ăn cơm trưa một mình đi, tôi sẽ không chiều ý em nữa".
"......Ừ."
Sau khi hắn rời đi, Tần Yên mới thở phào nhẹ nhõm, nhéo nhéo lỗ tai nóng rực của mình.
Chờ sau khi hô hấp trở lại bình thường, đầu óc cũng thanh tỉnh, cô lúc này đột nhiên khựng lại.
Gì?
Hắn vừa nói gì?
"Buổi trưa....Tôi sẽ không chiều ý em"
Hắn nói rằng hắn nghe theo cô sao.
Chiều ý.
Tần Yên thu dọn tài liệu trên bàn, định mở cửa đi ra ngoài thì thấy Cận Nam Dã đang dựa vào tường nghịch điện thoại di động.
Đôi chân dài cân đối hoàn hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng-anh/259578/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.