Người dịch: Hạ Hạ bốn mắt
Vui lòng mang đi nhớ ghi nguồn
Cả khu phố thương mại vẫn rất phồn hoa, không ít người ngồi trong các quán bar, quán trà sữa để nghỉ ngơi sau một tuần làm việc, lúc này việc kinh doanh ở những nơi này lại càng khấm khá hơn.
Bốn phía xa hoa trụy lạc, tiếng hát nhẹ nhàng từ xa đến gần truyền đến, các cửa hàng chung quanh còn chưa đóng cửa, đều là tiếng hò hét kêu gọi mọi người lui tới.
Sau khi Tần Yên gửi địa chỉ cho Cận Nam Dã, cô dè dặt nhắn hỏi hắn: [Anh có muốn đến không?]
Cận Nam Dã: [Không đến].
Tần Yên: [Có việc? Cuộc sống về đêm của Cận tổng quả thật rất phong phú].
Cận Nam Dã: [Không phong phú bằng em].
Ồ, giọng điệu gì vậy?
Hung dữ.
Trong suy nghĩ của Tần Yên, Cận Nam Dã ở nhà một mình, hắn không biết phải làm gì, lại càng không có người nói chuyện phiếm.
Không thể làm gì khác hơn là tìm cô bạn gái cũ này để nói chuyện.
Kết quả khi nghe nói cuộc sống của hắn không phong phú bằng của mình, cô cảm thấy bực bội.
Tần Yên gửi cho hắn một biểu tượng cảm xúc khác biểu tượng tiểu cô nương chạm vào trán của đứa bé lúc nãy.
Hừ?
Có chút nóng rần lên? Có phải uống say hay không? Có đúng hay không rất tịch mịch? Có hay không muốn tỉnh táo một chút?
Ôn Tâm chọc chọc cánh tay cô, "Quán bar! Có nên đi vào uống một ly không?".
Tần Yên: "Cậu uống say rồi làm khổ tớ!".
Tưởng Y chỉ vào cửa hàng ăn tối bên cạnh, "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng-anh/259576/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.