Trong cái rủi có cái may, Giản Tâm vẫn còn sống.
Mặc dù thoạt nhìn cô nàng trông đáng sợ khôn tả, máu chảy ròng ròng khắp mặt khắp cổ, nhưng đó chỉ là những vết trầy xước do các góc nhọn của đá quệt phải chứ thực ra phần đầu không chấn thương gì. Xương sườn chỉ gãy vài chỗ, nội tạng cũng còn ổn. Đáng ngại nhất chính là, cột sống hình như bị thương nghiêm trọng. Lúc ở trên xe cấp cứu Giản Tâm vẫn còn tỉnh táo, luôn miệng gào la kêu đau, phải tới bệnh viện rồi thì mới rơi vào trạng thái sốc nặng.
Cuộc phẫu thuật kéo dài tám tiếng đồng hồ, bác sĩ mổ chính nói ca mổ tương đối thành công, tuy nhiên khả năng hồi phục thế nào thì phải xem mấy tháng nữa mới biết được. Dây thần kinh cột sống quá phức tạp, việc phẫu thuật chỉ có thể giúp khôi phục lại đường kính ống sống để dây thần kinh không bị chèn ép, tạo điều kiện thuận lợi cho việc phục hồi chức năng của dây thần kinh chứ không thể phục hồi được dây thần kinh.
“Thôi thì cứ nghe theo sự an bài của Thượng đế vậy!” Bác sĩ mặt mày đăm chiêu, có vẻ cũng không được lạc quan mấy.
Ngày thứ ba, Nghiêm Hạo mang một bó hướng dương đến thăm Giản Tâm. Giản Tâm sống ngần ấy năm, chắc hẳn cũng chưa từng ngoan ngoãn như lúc này. Quanh cổ cô quấn nẹp, cơ thể băng bó chằng chịt, chân bị treo lơ lửng trên không, còn mặt mũi thì sưng phù, gần như không thể nhận ra được nữa.
“Bây giờ cậu lại càng có lý do để không thích tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-dung-dung-cach-de-yeu-anh/992574/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.