*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì tâm trạng hưng phấn nên những môn sau Minh Tịnh thi cũng rất thuận buồm xuôi gió, chẳng mấy chốc đã đến ngày trở về Cáp Nhĩ Tân. Ánh mặt trời xán lạn giao hòa cùng với tuyết đọng trên tán cây, tán xạ thành những dải màu rực rỡ. Minh Tịnh mỉm cười chào hỏi tất cả những người mình gặp trên đường. Khi ra tới cổng trường, cô khẽ quay đầu lại. Cây ngô đồng già cỗi bị phủ trong một tầng tuyết dày, trên từng nhánh cây vẫn còn vương những mảnh băng nhọn nhóng nhánh. Lớp tuyết trắng đậu trên nền cỏ khô cũng đang tỏa ra ánh bạc chói lọi. Mùa đông Bắc Kinh không dài như mùa đông ở Cáp Nhĩ Tân, tới khi cô trở lại trường, hoa mai cùng hoa nghênh xuân(10) đều đã nở rộ cả rồi.
Ngoài trạm xe, cô gặp được Nghiêm Hạo. Anh vẫn ngồi bên trong chiếc xe màu đen hôm trước.
“Muốn ra nhà ga à?” Nghiêm Hạo liếc nhìn chiếc vali to đùng bên chân Minh Tịnh.
Một phần là vì áy náy, phần khác là bởi cô cũng rất có thiện cảm với anh, Minh Tịnh hôm nay phá lệ mà cười cười giải thích: “Không phải, em đến sân bay. Học trưởng Nghiêm về nhà ạ?” Nhan Hạo từng nói nhà Nghiêm Hạo ở ngay tại Bắc Kinh.
“Để anh đưa em đi.” Nghiêm Hạo hành động rất nhanh, lập tức mở cửa xuống xe, nhấc vali của cô lên rồi nhét vào trong cốp.
Minh Tịnh lúc này mới trông thấy tài xế ở hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-dung-dung-cach-de-yeu-anh/234956/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.