Lúc chập tối mọi người tập hợp ở đại sảnh khách sạn, rồi xuất phát ra sân bay.
Vừa lên máy bay Hàn Tử Đằng liền bắt đầu ngủ, cũng không nói gì với Hiểu Di, Hiểu Di biết anh mệt muốn chết rồi, hai ngày nay cùng cô ở đây chơi nhiều nơi như vậy. Vào buổi tối, còn phải dành thời gian liên lạc với Trương Khiết, giải quyết việc công ty.
Hiểu Di nhìn khuôn mặt say ngủ của Hàn Tử Đằng, có chút lơ đãng, đưa tay nhẹ nhàng mân mê sợi dây chuyền trên cổ, như hiểu ra gì đó chợt mỉm cười. Sợi dây chuyền trái tim này, là do anh tặng, đêm đó cũng chính anh giúp cô đeo vào cổ, cô đã nghĩ mình sẽ không bao giờ buông tay.
Trải qua mấy giờ bay, máy bay rốt cuộc cũng về tới Bắc Kinh.
Lúc xuống máy bay Hàn Tử Đằng liên tiếp nhận được điện thoại, nói chuyện điện thoại xong, anh từ từ bước tới bên cạnh Hiểu Di.
" Anh muốn đến công ty trước, em còn có hai ngày nghỉ, trở về nhà nghỉ ngơi trước đi. Bác Thẩm chắc là rất nhớ em! "
Không đợi Hiểu Di trả lời, anh liền bước nhanh ra ngoài, dẫn đầu đoàn người chính là Hàn Tử Đằng cùng Viên Viên, bọn họ nhìn nhau một chút, sau đó đều nở nụ cười, vừa trò chuyện liên tục vừa sải bước đi tới phía trước.
Sau khi những người khác cả người uể oải, mệt mỏi làm thủ tục ở bên trong đi ra đều tự kéo hành lý đi về nhà nghỉ ngơi.
Lúc vừa ra khỏi cửa sân bay, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-doc-chiem-em-mai-mai/2502997/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.