Hàn Tử Đằng lạnh lùng cười.
" Nỗ lực? Dũng cảm? Thế nhưng nếu như dũng cảm cũng không có được hạnh phúc? Vậy phải làm sao bây giờ? "Anh quay đầu nhìn nàng.
" Nhất định phải nhận được, có thể chỉ là bởi vì hạnh phúc còn chưa tới, có thể là bởi vì nỗ lực chưa đủ… "
" Nhìn kià, nhìn kià, mặt trời lên rồi "
Những cô nàng nữ sinh bên cạnh hét lớn, Hiểu Di và Hàn Tử Đằng đều quay đầu nhìn về phía trước, mặt trời từ từ nhô lên từ đường giao nhau giữa bờ biển và bầu trời, toả ra hàng vạn tia sáng, nơi này ngày hôm qua thời tiết tồi tệ là như thế, thế mà hôm nay còn có thể mặt trời mọc đẹp rực rỡ như vậy, không thể không nói đây chính là một kỳ tích.
" Chị xinh đẹp, xin hỏi chị có thể giúp bọn em chụp một tấm ảnh không? " Cô bé học trò vừa kêu to ban nãy đi tới trước mặt Hiểu Di
" Bọn em muốn cảnh mặt trời mọc kia làm nền chính, giúp em cùng bạn trai chụp một bức ảnh thật đẹp , cám ơn chị " Cô bé nhanh nhẹn nói.
" Được, chị biết rồi, nào, 1..2..3..cười, được rồi, em xem chụp có được không? "
" Cám ơn, rất cám ơn, hai người không chụp sao? Em có thể giúp hai người chụp, hai người không đem theo máy ảnh hả? Bạn trai của chị thật sự rất đẹp trai nha! " Cô bé nhiệt tình hỏi.
Hiểu Di đứng dậy nói.
" Bọn chị có máy ảnh, vậy nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-doc-chiem-em-mai-mai/2502992/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.