Hàn Tử Đằng thoáng suy nghĩ một chút, lấy ra chìa khóa xe từ trong túi đưa cho người của đoàn làm phim, nói.
" Đây là chìa khóa xe, mọi người xuống trước, sau đó chờ chúng tôi ở trên thuyền. Bây giờ, tôi sẽ đi tìm Hiểu Di , chúng ta sẽ liên lạc lại sau, khi nào tìm được cô ấy rồi chúng tôi sẽ đến bến tàu "
Sau đó, dừng lại một chút rồi nói tiếp.
" Nếu như, thuyền phải rời bến mà chúng tôi vẫn chưa tới, vậy mọi người cứ đi trước hết đi, không cần chờ chúng tôi , sau khi quay về hãy nghĩ biện pháp tới tìm chúng tôi, đã rõ chưa? Được rồi, bây giờ, mọi người đi mau đi "
Hàn Tử Đằng thúc giục người của đoàn làm phim và đạo diễn, không cho họ nói tiếp, sau đó tự mình quay lại bắt đầu chạy.
" Hiểu Di , em ở đâu ? Có nghe anh gọi em không, mau trả lời anh, Hiểu Di ,em đang ở đâu ? "
Hàn Tử Đằng gọi lớn, mưa rơi càng lúc càng nặng hạt, thế nhưng anh không hề quản bất cứ gì, vẫn chạy về phía trước, chỉ cần nghĩ đến cô sẽ gặp nguy hiểm, trong lòng lại dấy lên một cảm giác đau đớn.
Hiểu Di cứ như vậy lê từng bước, cô biết mình đã không bắt kịp chuyến tàu cuối cùng, chân của cô đau quá, bây giờ cô thật sự đi không nổi, hơn nữa mưa gió càng lúc càng lớn, quần áo của cô cũng đã ướt sũng, gió quất vào người, có một chút cảm giác giá lạnh.
" Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-doc-chiem-em-mai-mai/2502986/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.