Hàn Tử Đằng nhìn Hiểu Di bên cạnh giả vờ ngủ, dường như lúc này thế giới chỉ của riêng hai người bọn họ. Cô thật đúng là rất dễ ngủ, bất luận là ở chỗ nào, đầu chạm gối là có thể ngủ.
Chỉ có điều là bộ dáng khi ngủ cực kỳ đáng yêu, thật tốt khi khoang hạng nhất này chỉ có hai người bọn họ, nếu không nhất định sẽ có rất nhiều đàn ông phải chảy nước miếng.
Anh yêu cầu tiếp viên hàng không mang đến một cái chăn, rồi nhẹ nhàng đắp lên người cô, trong mắt người khác, hai người hẳn là một cặp đôi tình nhân khiến cho ai cũng phải ao ước.
Nhận ra gương mặt Hiểu Di ửng đỏ, Hàn Tử Đằng liền biết cô đang giả vờ ngủ, cố ý kề sát bên tai cô nói, đem toàn bộ hơi thở vờn quanh lỗ tai mẫn cảm của Hiểu Di. Cô giả vờ không nổi nữa rồi, xoay qua…Thấp giọng quát.
" Anh rốt cuộc là muốn gì hả! "
" Không nên tức giận mà. Anh sai rồi, anh không nên nổi giần đùng đùng với em như vậy, khi đó tâm trạng anh không tốt, em tha thứ cho anh có được không? " Hàn Tử Đằng nói luôn một hơi.
" Bây giờ biết sai rồi, lúc đó anh cũng không biết mình hung hăng cỡ nào đâu! Cứ như vậy dữ dẵn hét lên với em! " Hiểu Di buồn bã nói.
" Xin lỗi, là anh sai rồi, anh không nên đối với em hung hăng như vậy, em đừng để bụng, đừng đau lòng, có được hay không. Anh sẽ không hung dữ với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-doc-chiem-em-mai-mai/2502982/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.