Sau khi ăn cơm xong , Hiểu Di quay trở lại phòng , thu dọn lại mọi thứ của bản thân một chút , thực ra chỉ là một số quần áo , bởi vì cô vẫn không quen mặc những bộ quần áo có sẵn trong phòng , những thứ nhìn qua dường như không phải là phong cách của cô , cho nên mặc chính đồ của mình là tốt rồi !
Hàn Tử Đằng mở cửa phòng Hiểu Di , quan tâm nói.
" Đi ngủ sớm đi , ngày mai bắt đầu bận rộn rồi , nhớ kĩ lời anh nói , không được thức khuya quá đấy ! "
Hiểu Di gật đầu nói.
" Anh cũng phải đi ngủ sớm một chút . Mấy ngày nay , anh cũng không có nghỉ ngơi tốt . Hôm nay , mọi chuyện đã tốt rồi thì nghỉ ngơi một chút đi ! Dù sao , kế hoạch quảng cáo cũng đã giải quyết xong rồi ! "
Hàn Tử Đằng cũng không quay đi, anh bước tới trước mặt Hiểu Di , nhìn vào gương mặt cô rồi trực tiếp hôn lên nó.
Một lúc sau, Hàn Tử Đằng mới chịu buông cô ra, nói
“Được rồi, em nghỉ ngơi đi. Anh cũng về nghỉ đây.”
Nói xong , anh đi về hướng phòng vệ sinh, theo cánh cửa bên trong đi trở lại phòng mình.
Thu dọn đồ đạc đâu đó xong rồi, cô bước đến nằm lên giường, tâm tư của cô đều đặt ở kế hoạch quảng cáo ngày mai. Sau đó cô đi vào phòng vệ sinh thông với gian phòng đang đóng cửa bên cạnh, tiếp tục ngâm nước tắm, rồi ngủ. Vì ngày mai phải chuẩn bị tinh thần tốt.
Ban đêm gió rất mát, Hàn Tử Đằng nhìn màn hình máy tính, anh vẫn chưa nghỉ ngơi, chăm chú nhìn tài liệu công ty. Quan sát, ánh mắt hắn nhẹ lướt về phía cánh cửa thông qua gian phòng bên cạnh, ngày hôm nay gian phòng đấy đang có người ở, nhưng có đúng là Tống Đình Đình hay không, nhớ lúc trước, anh là hy vọng biết dường nào Đình Đình có thể ở trong căn phòng do chính anh thiết kế kia!
Từ sau khi Tống Đình Đình phản bội anh, thì gian phòng kia đã không còn có ai đi vào nữa , chỉ có anh thỉnh thoảng đi vào trong đó. Dường như cánh cửa này giống như cánh cửa trái tim anh, trước đây nó luôn khép chặt, bây giờ có người bước vào, nhưng mà cô liệu có thể giúp anh giao phó đi trái tim mình?
Hàn Tử Đằng nhìn ngoài cửa sổ mỉm cười, có phải là rất buồn cười không, tuy rằng hiện tại là thích cô, nhưng cô chẳng qua chỉ là người phụ nữ mang “tính chất” tạm thời của anh mà thôi, tuy anh đem cô về nhà, cũng chỉ là bởi vì không muốn cô lại vì anh mà bị liên lụy chịu khổ, hẳn là không phải yêu cô chứ? Bởi vì hắn sẽ không kết hôn nữa, hẳn là… Chỉ là như vậy thôi…
Hiểu Di đang mơ mơ màng màng tiến vào mộng đẹp, cô dường như mơ thấy có một người đàn ông đi tới bên cạnh mình, rồi khẽ hôn lên gương mặt cô, môi cô, cổ cô, rồi xuống chút nữa. Cơ thể cô như nóng lên, theo bản năng tự nhiên đáp lại, oái, cô đang làm gì vậy, chẳng lẽ là ảo ảnh ???
Đột nhiên nàng mở mắt, nhìn thấy trước mắt chính là gương mặt cuả Hàn Tử Đằng, anh cứ như vậy kề sát vào cơ thể của cô, vẫn chưa kịp thích ứng cô nhẹ nhàng đẩy anh ra.
“ Tử Đằng , đã trễ thế này rồi, anh, anh lại sang phòng em làm gì vậy?” Hiểu Di bối rối khẽ nói.
“ Hiểu Di , mùi hương trên người em , thật sự rất quyến rũ ! ” Hàn Tử Đằng vụi vụi mặt vào cổ cô, anh tiếp tục những hành động khiêu khích của mình, anh nhớ cơ thể…cô…Còn có cả nhớ cô….
Hiểu Di không hề có ý muốn phản kháng, thế nhưng cô phải thừa nhận, Hàn Tử Đằng chính là cao thủ, cao thủ của sự khiêu khích, tán tỉnh. Cô rõ ràng vẫn đáp trả nụ hôn của anh, đáp trả lại những khiêu khích của anh , rồi tất cả mọi thứ sau đó đúng là cô không thể khống chế được nữa.
Sợ cô vẫn chưa thích ứng được , anh tiếp tục khiêu khích sự nhẫn nhịn của cô , mới bắt đầu nhịp đầu tiên , anh hôn cô thật lâu , luồng lách hết vị ngọt trong khoang miệng nhỏ xinh này , lại sử dụng cách lưỡi điêu luyện của mình , lách nhanh lẹ vào đầu nhụy đang căng cứng của cô , khiến Hiểu Di bất giác , không kiềm được dục vọng của bản thân , mà phát ra tiếng rên khiến anh lại càng phấn khích.
" Ưm "
" Tiểu bảo bối , chưa gì đã thế rồi ! Nhưng anh sẽ không cho em toại nguyện ! "
Tử Đằng kề sát miệng vào tai cô , nói từng câu từng chữ cũng với hơi thở nóng rang . Chiếc quần bé , nhỏ đang che đi cái xinh đẹp của cô , làm vướng víu , anh nhẹ nhàng luồng cách tay vào phía dưới , dùng ngón tay ấn nhẹ vào nguyệt hoa của cô .
" Ưm , Tử Đằng , anh... "
Vẫn chưa khiêu khích thỏa mãn , anh muốn đêm nay , cô phải sung sướng vì anh . Thế là , anh vừa trêu đùa nguyệt hoa của cô , vừa một tay lột sạch quần áo cô , anh cũng không để bên trên của cô được nghỉ ngơi , anh lại dùng cái lưỡi điêu luyện , mút thật chặt , rồi lại liên tục trêu đùa phía dưới nguyệt hoa bé nhỏ của cô , rồi lại dùng ngón tay đẩy nhẹ vào trong . Một tiếng.
" Ưm " cô bé của Hiểu Di , không chịu nổi sự khiêu khích này , mà theo dục vòng tràn ra. Tử Đằng không để cô đợi lâu , anh nhẹ nhàng cho cậu nhỏ vào bên trong cô , cứ thế ra vào nhẹ nhàng , cô không thể chịu nổi sự điêu luyện này của anh , nhất thờ cả người nóng rang , cảm thấy tốc độ vẫn chưa đạt đến khoái cảm , cô vòng tay lên cổ anh , nhẹ nhất người ngồi lên cậu nhỏ của anh , tư thế vừa thoải mái lại vừa dễ dàng ra vào hơn , hai người cùng nhau phối hợp , động tác càng lúc càng nhanh hơn , mỗi lần anh đâm vào cô lại rên lên một tiếng , sự vận động lại lúc càng nhanh , khiến tiếng rên kéo dài theo tiếng ma sát của da thịt cả hai , cả hai nỗ lực vận động, suốt một đêm triền miên trong phòng…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]