Hiểu Di vừa cúi người xuống nhặt vỏ ni-lông mà Kim Anh cố ý làm rơi , thì bỗng nhiên có một bàn tay to lớn , thon dài nắm lấy tay cô.
" Cô bị ngốc à ? " Tử Đằng chính là người chứng kiến được tất cả mọi chuyện. Nhưng không phải đây là chuyện anh muốn làm nhất sao? Đó chính là khiến cô nhục nhã trước tất cả mọi người.Hiểu Di đứng đơ người , không hiểu mình tại sao lại bị mắng.
" Chủ tịch , Cô Lâm chỉ nhặt giúp tôi ni-lông thôi. Anh không cần phải mắng cô ấy như vậy " Kim Anh đang nghĩ rằng Tử Đằng đang muốn giúp cô khiến Lâm Hiểu Di mất mặc .Nhưng cô không ngờ khi nhìn vào sắc mặc của Tử Đằng , ánh mắt đó chính là đang muốn ăn tươi nuốt sống cô , cô nhìn thấy sợ run cả người , nhẹ nuốt nước bọt, đứng dậy khom người nhặt ni-lông .
" Cô Lâm, là....là do tôi làm rơi , phải...là tôi nhặt chứ , sao có thể bắt cô cúi người dưới chân tôi nhặt được , Cô Lâm cho....cho tôi xin lỗi " Kim Anh vừa nhặt lên , vừa lắp bấp nói.
" Không sao thư kí Kim.....tôi..."
" Thư kí Kim , cô xuống lấy tiền lương cô làm việc mấy ngày nay. Còn ngày mai không cần đến làm việc nữa " Tử Đằng dứt khoác nói , cả phòng họp sì sào to nhỏ , nói xấu Hiểu Di . Lần này anh đang giúp cô , nhưng hành động nắm tay đó , lại làm các nhân viên nghĩ xấu về cô.
" Còn cô ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-doc-chiem-em-mai-mai/2502929/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.