Mùa đông có tuyết rơi, rõ ràng là hiện tượng bình thường, thế nhưng không rõ vì sao trận tuyết năm nay tại vùng Lưu Phù lại hoàn toàn khác biệt.
Tuyết rơi đã được khoảng một tuần, một trận chia ra nhiều đợt trong ngày, cụ thể là cứ cách vài canh giờ là tuyết sẽ xuất hiện. Cứ thế hơn mười ngày qua đi, tuyết giống như đem Lưu Phù nhấn chìm trong lòng trắng xóa, người trong khu đó đều bị tuyết chặn không ra khỏi nhà được, chuyện chết sống của họ cũng vô cùng mông lung.
Ngôi làng bị tuyết đè lên, san phẳng một vùng, đến nỗi chẳng ai nhìn vào mà cho rằng có ngôi làng nằm ở bên dưới.
Lần này Niệm Hoa cùng Yến Thanh Bạch tới làm khách cũng là có dụng ý. Cho dù Đồng Vân phái nổi tiếng luôn nằm trong top năm bảng vàng của tu chân giới thì với quân số ít ỏi bên đó cũng không cách nào đem hết lượng tuyết dày dời đi nơi khác cùng một lúc. Thế nên qua một hồi bàn bạc, Đồng Thừa Bạch Thu Đồng Vân phái dựa trên giao tình nhiều năm, gửi giấy mời tới Đông phong Thanh Uy phái nổi tiếng lực lượng đông nhưng thiếu chỉ huy.
Nói chung cũng chỉ là muốn bỏ tiền ra thuê nhân công, những cái khác thì người bên đó sẽ hoàn toàn lãnh đạo.
Đậu Lục hỏi nhỏ Lang Phi: “Như vậy trả giá bao nhiêu?”
“Khoảng hơn hai vạn lạng bạc, ngân phiếu cùng nhiều giấy tờ khác, ta không rõ ràng lắm” Lang Phi nghĩ ngợi, nói: “Dù thế nào thì đó cũng là chiếc bánh hấp dẫn trong phong chúng ta.”
Đậu Lục gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-do-de-thang-su-phu-phai-lanh-khoc/1310158/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.