Đồng Vân phái, Niệm Vân các, sáng.
Niệm Hoa mới tỉnh lại từ đêm qua, nghe Hồng Yêu nói hắn đã hôn mê được khoảng chừng năm hôm. Cho nên sau khi hắn không buồn ngủ, nhàn rỗi gọi hệ thống ra trò chuyện cả đêm hôm ấy.
Giấc mơ hôm trước chính là một tình tiết có thật xuất hiện trong truyện, là sau khi cuộc thi đại hội kết thúc, Liên Không bị người trong phái vu khống là ăn trộm đồ ăn. ‘Niệm Hoa’ lúc ấy nghĩ y vốn ăn uống quanh năm chẳng no đủ nên có thể thật sự là đói quá mà làm trộm, không nghi ngờ liền hành y đến sống dở chết dở. Đến giờ Niệm Hoa vẫn nhớ được lúc ấy mình tàn nhẫn viết hoàn toàn khác xa với giấc mơ mình đã mơ.
Đứa nhỏ liên tục luẩn quẩn trong đường tròn hết ngày này sang tháng vẫn không thể thoát ra. Cuối cùng nơi tối tăm lạnh lẽo đã bòn rút sự kiên nhẫn của nó. Một ngày, nó bỗng như con thú hoang, điên cuồng lao vào vách đá đập thật mạnh, cứ như thế vô tình phá được ‘tấm bình phong’ nọ. Sau đó nó bắt đầu đi dọc theo bờ sông, bắt cá, ăn, ngủ, nghỉ, hoàn toàn tự mình cô độc sinh hoạt, không còn gì khác. Nội dung về chuyện này chỉ gói gọn trong một chương thuộc về kí ức, còn những chương sau lại tiếp tục viết về bị tra tấn thuộc về y.
Hầu như lúc ấy việc làm để có được niềm vui thì Niệm Hoa ‘tự kỷ’ chọn chính là hành hạ Liên Không lên bờ xuống ruộng. Lúc ấy hắn cũng không nghĩ sẽ có ngày mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-do-de-thang-su-phu-phai-lanh-khoc/1310141/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.