Một giờ chiều.
Thế Hoằng ngủ dậy, nhìn sang bên cạnh thì thấy Bình An vẫn còn đang say giấc. Anh dịu dàng mỉm cười nhìn cô rồi xuống giường, rời khỏi phòng rồi vào nhà vệ sinh.
Đi vệ sinh xong, Thế Hoằng lên phòng khách. Chiều nay anh sẽ chở Bình An đi chơi, cho nên anh bèn kiểm tra xem bánh xe đạp có non hơi hay không.
Lúc này, tiếng chuông cửa lại vang lên. Thế Hoằng thấy hơi lạ, thắc mắc không biết ai lại đến tìm mình. Tuy nhiên anh vẫn đi ra mở cửa, không ngờ rằng cửa vừa mở ra thì lại thấy Trạch Anh nhỏ đang đứng bên ngoài.
Anh liền nhíu mày, định đóng cửa nhưng Trạch Anh lại vội giữ lấy tay anh rồi bảo: "Em có chuyện muốn tìm anh."
Thế Hoằng không muốn gặp Trạch Anh và cũng đề phòng cậu ấy, vậy nên anh liền bảo cậu ấy: "Đi đi, tôi không có gì để nói với cậu."
Ai ngờ, Trạch Anh nhỏ lại bảo: "Nhưng chuyện em nói có liên quan đến Bình An."
Nghe thấy tên của Bình An, sắc mặt của Thế Hoằng liền thay đổi. Anh hỏi Trạch Anh: "Chuyện gì?"
Trạch Anh nhỏ bèn nói: "Chuyện này một lời khó nói hết, anh cứ để em vào trong nhà trước đã."
Thế Hoằng đã nghe Bình An kể về sự tồn tại của Trạch Anh lớn, anh cũng biết rằng Trạch Anh lớn có khả năng tàng hình, thế nên anh rất cảnh giác và không biết lúc này Trạch Anh lớn có đang đi cùng Trạch Anh nhỏ hay không. Bình An còn dặn anh phải tránh xa Trạch Anh, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3439008/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.