“Ừ, cũng chính là cướp mất người mà cậu yêu.” Trạch Anh lớn nói, “Tên khốn đó đã cướp mất Bình An - người mà chúng ta yêu!”
Trạch Anh nhỏ sửng sốt, Trạch Anh lớn lại nói tiếp: “Bình An là một cô gái rất tốt. Trong những ngày tháng bị Thế Hoằng hành hạ, cô ấy là người duy nhất đứng ra bảo vệ chúng ta. Cô ấy vì chúng ta mà đối đầu với Thế Hoằng hết lần này đến lần khác, cô ấy vì chúng ta mà làm rất nhiều việc. Chúng ta rất yêu cô ấy, nhưng Thế Hoằng lại cướp mất cô ấy! Thằng khốn đó đã cướp hết mọi thứ từ chúng ta, chúng ta phải trả thù nó. Còn nếu không trả thù, không đẩy nó xuống vực thẳm thì trong tương lai, nó sẽ cướp hết mọi thứ từ chúng ta, lại còn khiến chúng ta sống trong nhục nhã và thấp hèn!”
Trạch Anh nhỏ nghe vậy thì đã lung lay. “Vậy… Vậy là bắt buộc phải trả thù Hoằng sao?”
“Đúng!” Trạch Anh lớn nói, “Cậu phải khiến cho tên đó không còn năng lực uy hiếp chúng ta nữa.”
“Tôi? Còn cậu thì sao?” Trạch Anh nhỏ lúng túng, “Không phải chúng ta sẽ cùng nhau trả thù sao?”
“Tôi chỉ giúp cậu thôi, còn cậu mới là người phải đích thân ra tay.” Mới đầu, Trạch Anh vốn định dùng năng lực tàng hình để âm thầm làm hại Thế Hoằng. Thế nhưng sau khi quan sát Trạch Anh nhỏ, anh ấy cảm thấy Trạch Anh nhỏ còn mềm yếu, không đủ tàn nhẫn. Vì vậy, anh ấy muốn Trạch Anh nhỏ phải ra tay với Thế Hoằng để Trạch Anh nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438999/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.