Buổi sáng.
Trạch Anh là người đầu tiên thức dậy trong ký túc xá. Anh ấy cầm lấy chiếc kính mắt đặt trên đầu giường rồi đeo lên, sau đó mới vào trong phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Mặc dù mắt Trạch Anh rất tốt, nhưng dạo gần đây chiếc kính gần như là vật bất ly thân đối với anh ấy. Bạn bè có hỏi thì anh ấy nói dối là mắt bắt đầu cận nên mới đeo kính, chứ làm sao anh ấy có thể nói thật rằng chiếc kính này là một món bảo bối được.
Nhờ có món bảo bối này mà việc thực hiện nhiệm vụ của anh đã trở nên dễ dàng hơn. Chỉ trong vài ngày, chỉ số năng lượng hắc ám đã tăng lên hơn 10%, hiện tại anh ấy đã có hơn 60% năng lượng hắc ám rồi.
Đánh răng rửa mặt xong, Trạch Anh ra ngoài thì thấy hai người bạn còn lại trong phòng cũng đã ngủ dậy rồi. Lúc trước trong phòng này vốn có bốn người, nhưng vì vụ cho đinh vào giày lần trước mà cậu bạn bị đổ oan đã phải chuyển đi, thế nên hiện tại tính cả Trạch Anh thì trong phòng này chỉ có ba người ở.
Cậu bạn bị đinh đâm vào chân tên là Tài, vì vết thương ở chân nên Tài không tiện đi lại lắm, cho nên mấy ngày nay Trạch Anh đã giúp đỡ cậu ấy khá nhiều. Cậu bạn còn lại thì mới có người yêu, cho nên sau khi đánh răng rửa mặt xong thì liền nhanh chóng rời khỏi ký túc xá để đi gặp bạn gái. Vì thế, trong phòng lúc này chỉ còn lại Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438968/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.