Nghe thấy vậy, khuôn mặt Vân San thoáng chốc cứng đờ lại. Làm sao cô ấy lại không biết rằng Bình An đang mỉa mai mình chứ? Bình An nói vậy thì đâu khác nào bảo rằng “dù gia đình đang gặp biến cố nhưng Vân San vẫn đua đòi” đâu?
Vân San không khỏi tức giận, nhưng ngoài mặt cô ấy vẫn nở một nụ cười mà tiếp tục nói móc: “Cô đâu cần ngưỡng mộ tôi làm gì, phải là tôi ngưỡng mộ cô mới đúng. Khuôn mặt của cô xinh đẹp như vậy chắc chắn là được nhiều người yêu thích lắm. Cho dù gia cảnh và trình độ học vấn của cô có thể nào cũng chẳng sao, chỉ cần khuôn mặt thôi thì cô cũng có thể kiếm cơm rồi.”
À, đây là nói cô không được cái gì ngoài cái mặt đây mà!
Bình An bị nói như vậy nhưng cũng chẳng thấy tức, cô chỉ “khiêm tốn” mà bảo: “Tôi biết tôi đẹp, nhưng tôi cũng biết rằng nếu chỉ có đẹp mà không có tài thì không thể trở thành một người thành công được. Vì vậy, tôi đã luôn rất nỗ lực học tập và làm việc. Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi và vất vả lắm, thế nên tôi mới “ngưỡng mộ” cô.”
Nói đến đây, Bình An liền nhìn thẳng vào Vân San rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý. “”Ngưỡng mộ” vì cô giống như nữ chính, được chiều chuộng như là con cưng của trời, dù gia đình có phá sản thì vẫn sống sung sướng như công chúa, dù ở nhờ nhà người khác nhưng lại chẳng phải làm việc gì, cũng chẳng cần ra ngoài kiếm việc làm thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438957/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.