Bình An nghe vậy thì không khỏi cảm thấy phiền phức, cô khẽ thở dài ngao ngán, sau đó nói với Vân San: “Thưa cô chủ, bọn họ bắt nạt tôi không phải ngày một ngày hai. Từ khi đến đây bọn họ đã luôn nhắm vào tôi, hầu như ngày nào gây khó dễ cho tôi. Tôi mà không phản kháng bọn họ sẽ được đằng chân lân đằng đầu, như vậy thì mới khó sống đấy ạ.”
Vân San nghe Bình An nói thế thì ngây người trong vài giây, sau đó lại cố chấp nói: “Nhưng cô cũng không thể đánh bọn họ được. Bọn họ ghim thù thì sẽ càng bắt nạt cô, như vậy tôi cũng sẽ bị liên lụy đấy!”
Nghe đến đây, Bình An không khỏi nhíu mày. Cô thật sự muốn mắng Vân San, nhưng vì đang giả làm Lê Thị Xúi - người giúp việc của Vân San, cho nên cô đành phải nhịn lại. Sau đó vì để cho qua chuyện, cô bèn qua loa nói rằng lần sau mình sẽ không làm như vậy nữa.
Vân San nghe vậy thì vẫn dặn đi dặn lại là không được gây thù chuốc oán với người trong biệt thự. Bình An mất kiên nhẫn mà gật đầu, nói rằng mình sẽ chú ý đến cách hành xử của bản thân. Vân San sau đó mới thôi lải nhải, Bình An mới có thể về phòng của mình.
Tuy nhiên, trong lòng Bình An đương nhiên không đồng tình với cách làm của Vân San. Bởi vì Lê Thị Xúi đã nghe theo Vân San, cho nên cuối cùng mới không nhịn được mà tự sát.
Có những chuyện người khác nhìn vào sẽ cảm thấy chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cuu-vot-nam-chinh-nhung-lai-lo-yeu-nhan-vat-phan-dien/3438940/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.