Nguyệt Minh đọc xong dòng cuối trên tài liệu, nhận thấy không có sai sót nào liền đặt bút ký tên, tiện mắt nhìn sang đồng đồ trên bàn, nhận ra kim ngắn đã điểm số 10, kim dài cũng vừa lúc chạm mốc 12. 
Cô đứng dậy, lấy áo khoác mặc vào, sau đó đẩy cửa bước ra. 
Thư ký trực ban liền đứng dậy chào. 
-Gọi tài xế chưa?- Cô không mặn không nhạt hỏi. 
-Dạ rồi ạ.- Thư ký rất thức thời rời khỏi bàn làm việc, cung kính bấm thang máy, 
Cứ như vậy, Nguyệt Minh bước vào thang máy, mang theo chút căng thẳng mà rời khỏi công ty. 
Cuộc hẹn riêng với Gia Minh... 
Dù biết trước nhưng vẫn sợ. 
Sợ Gia Minh ư? 
Cũng không hẳn, chỉ là sợ Gia Minh đánh giá cô không tốt... dù việc này có đôi phần là sự thật. 
Nguyệt Minh không phủ nhận được rằng bản thân bị rối trí, lúng túng trong việc giải quyết tình huống. Gia An rời đi mang theo cả linh hồn của Nguyệt Minh, cô cứ như người bị mộng du, còn đâu tâm trí để lo toan vẹn toàn, chưa kịp sắp xếp cũng như giải thích rõ ràng với bên nhà vợ. 
Cái lúc Ralph bất ngờ đến nhà hôm ấy thì Nguyệt Minh cũng trong thế đã rồi, cô thật sự cảm thấy rất có lỗi với Ralph, vậy nên hôm nay mới chủ động hẹn gặp Gia Minh. 
So với Ralph thẳng tính, thì người ba còn lại của Gia An lại có phần trầm mặc hơn khiến cô không hiểu rõ suy nghĩ của ông. Thà cứ như Ralph mắng chửi thẳng mặt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/3427554/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.