- Chúng ta đi kết hôn thôi. Đến quê nhà thứ hai của chị. Em sẽ theo chị chứ?
- Không những theo, em còn muốn dẫn chị đi đến góc nhỏ của em, muốn nói chị nghe thật nhiều điều...
Trong lòng cả hai đều rạo rực như có hàng trăm cánh bướm đồng loạt tung cánh.
Những trải nghiệm của ngày hôm nay, Nguyệt Minh đều ghi tạc vào lòng, cô có nàng bên cạnh, cùng nhau vẽ nên một buổi hẹn hò hoàn hảo.
Rồi sau này, cô ước mong sẽ mãi được cùng nàng trải qua những tháng ngày hạnh phúc như vậy.
Nguyệt Minh nhìn người con gái mình yêu, cõi lòng chưa bao giờ thôi rung động vì nàng.
Sau ngần ấy năm, câu hỏi về tình yêu của Nhật Minh dành cho cô đã có lời giải đáp, thì ra yêu và được yêu lại thiêng liêng và đẹp đẽ đến như vậy. Có thể tìm được một người sẵn sàng chấp nhận ở bên cạnh dù mình còn thật nhiều khuyết điểm, hẳn là điều may mắn nhất cuộc đời này của cô.
Nguyệt Minh không biết rằng mình đã trải qua bao nhiêu kiếp sống, hoặc thậm chí đây có lẽ chỉ là kiếp sống đầu tiên và duy nhất, nhưng cô dám tự tin hất mặt lên trời khẳng định chắc chắn một điều, yêu được Gia An là thành công lớn nhất trong mọi kiếp sống của cô.
Nghĩ đến đây, đôi mắt cay cay nãy giờ lại chực rơi một giọt lệ, cô ôm nàng vào lòng, khẽ thì thầm bên tai.
- An, cảm ơn chị... Vì đã yêu em, yêu những lúc em yếu đuối nhất, yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/3357648/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.