Gia An siết chặt vô lăng, bánh xe lao vun vút trên con đường đất hoang vắng, xuyên qua những bụi cây rậm rạp. Vốn là một người đam mê tốc độ, nhưng đã từ rất lâu rồi nàng không có dịp trổ hết khả năng, vì thường ngày sống trong nội thành đường xá đông đúc, tâm trạng nàng lúc này vô cùng gấp gáp, chỉ muốn đến nơi thật nhanh.
Thật không dám tin dù ở thành phố, cũng còn những vùng ven như thế này, so với con đường nông thôn đến trại trẻ mồ côi, nơi đây còn hoang vắng hơn. Nhìn những lùm cây chốc chốc lại động vì gió, không biết lát nữa sẽ có gì nhảy ra, khiến Gia An có chút lạnh sống lưng.
Chiếc xe vững vàng xuyên khỏi con đường gập ghềnh những ổ voi ổ gà, Gia An điêu luyện đánh lái sang phải, chạy thêm một đoạn nữa liền bắt gặp một căn nhà hoang giống như miêu tả trong điện thoại, ánh mắt nàng hiện lên vài tia hỗn tạp, chẳng biết có nên dừng lại hay không.
Ngôi nhà độc nhất ở nơi hoang vu thế này, lại còn bị bỏ hoang, hẳn cũng chẳng có mục đích tốt đẹp gì, nếu là thường ngày, chắc chắn Gia An sẽ quay xe ra về, thậm chí, ngay từ lúc nhận đề nghị, nàng đã phớt lờ mới phải.Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
-Em còn xứng đáng với chị không?
-Em thế này, chị còn yêu em hay không?
-Em xin lỗi.
Những câu hỏi mà Nguyệt Minh cứ nhắc đi nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/3323053/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.