- Ui, bé Hân bình tĩnh nói chị nghe nào...
Khả Hân đang hết sức hốt hoảng, nói năng không rõ ràng rành mạch như bình thường khiến Hạ Băng ở đầu dây bên kia không khỏi cười khúc khích.
- Uầy, cái chị Phương gì gì đó... đạp thẳng cửa vào phòng chị Nguyệt, em ngăn cản mà chị ta đẩy luôn cả em!- Khả Hân uất ức.- Chị nói xem, lúc trước chị Nguyệt não tàn thế nào mà va phải bà nội này vậy? Thật chứ... nhìn không khác nào bông hoa lài cắm bãi phân trâu!?
- Haha, cái con nhỏ đó thì có nể ai đâu, em cứ mặc kệ đi. Selina tự giải quyết được mà...
Hạ Băng cố nghiêm túc để nói vài lời an ủi, nghe Khả Hân so sánh Thanh Phương là sh*t khiến nàng phải cố lắm mới phá ra cười.
- Cơ mà... chị nói này, em nên rình xem, chị sợ là một lát lại có động tay động chân với nhau ấy...
- Fuyu~~~~
Khả Hân chưa kịp đáp lại thì tiếng gọi đầy gợi tình từ bên kia đầu dây đã lọt vào tai, hai má nàng thư ký lập tức ửng đỏ.
- Chị... Chị... Chị... Chị... Chị....-Nàng lắp ba lắp bắp nói không nên lời.
- Sao?- Hạ Băng dứt lời thì hàng loạt tiếng động lạ lùng phát ra.
- Ưm... nữa đi~
Khả Hân mặt mũi đỏ bừng, đưa điện thoại ra xa lỗ tai mà hét trong ngượng ngùng.
- Chị đó, lần sau mà đang ấy ấy thì đừng có bắt điện thoại của em!?
Nàng thư ký không thèm nghe Hạ Băng tiếp, lập tức tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/2514925/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.