Ánh mắt Nguyệt Minh đanh lại, như thanh kiếm xuyên thấu lòng người, cứ thế một đường hướng về người đàn ông ngồi bên tay trái, không trừng không liếc nhưng lại rất có lực uy hiếp.
Bấy giờ, những người có mặt trong phòng họp mới cảm thấy rằng Nguyệt Minh đeo mắt kính còn tốt hơn là tháo ra, bởi vì họ cảm thấy giây tiếp theo người chết có thể sẽ chính là mình.
Không khí phòng họp như thể được đẩy lên một tầm cao mới, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía Phó tổng Lý - Một trong những trợ thủ đắc lực của Nhật Minh lúc sinh thời. Người này tuổi trẻ tài cao, nhiều lần được xướng tên khen thưởng. Tuy nhiên Tổng giám đốc Nguyệt Minh không ưa Phó tổng Lý cũng là chuyện mọi người biết. Họ tự hỏi có phải bây giờ là lúc Nguyệt Minh triệt hạ người hay không?
Từ lúc bắt đầu, hắn vẫn ngồi yên một chỗ, thay vì run sợ như người khác, hắn vẫn giữ vững phong thái tự tin. Bởi vì hắn tin chắc, những điều hắn làm rất kỹ càng, Nguyệt Minh không thể nào biết được. Lúc này, hắn đang nhìn lại Nguyệt Minh, đôi mắt tỏ ra cương trực, không một chút lỗi lầm. Hệt như những lần hắn chống đối cô.
Nguyệt Minh nhếch môi, đưa tay lên không trung mà búng một cái, giọng nói của hắn đột nhiên vang lên từ những chiếc loa đặt khắp bốn phía phòng họp.
"Ông Hưng, tôi tin rằng đây là lựa chọn sáng suốt của ông. Đã đến lúc công ty chúng ta cần thay máu, đã đến lúc chúng ta nên hất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/2514898/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.