- Chị An... Không muốn chị về đâu huhu... 
Đám nhóc bu quanh chân Gia An, níu níu kéo kéo nàng, những gương mặt trẻ thơ thể hiện đầy bất mãn, có bạn nhỏ còn khóc to đầy quyến luyến. 
Mắt Nguyệt Minh giật giật, cô nhìn người yêu lại nhìn xung quanh mình, chỉ có mỗi bé Ngân là bám chặt tay cô không rời. Nguyệt Minh bĩu môi, xoa xoa đầu bé Ngân, sau đó ho lên một tiếng. 
- Mấy đứa, chị cũng về nè. 
- Dạ, cô về đi ạ. 
Không hẹn mà gặp, tụi nhỏ đồng thanh đáp rồi lại tiếp tục ôm lấy Gia An. 
Nguyệt Minh: *Tổn thương sâu sắc* 
Nè mấy đứa, chị là người chơi với mấy đứa từ trưa đến chiều cơ đấy... 
Này mấy đứa, có thể nhìn chị một chút không? 
Mà này mấy đứa, đã bảo kêu bằng "chị" rồi mà!? 
Bởi vì đám nhóc nên hai người tạm tách ra một chút, Gia An xoa đầu từng đứa, chốc chốc lại lén quan sát bạn gái mình đang mặt mũi đen thui, hẳn là lại đang dỗi rồi. 
Gia An lén cười, sau đó nháy mắt với mấy đứa nhỏ. 
- Được rồi, chị về đây, lần sau gặp lại chị sẽ mang thật nhiều quà bánh ngon hơn nhé.- Gia An đứng dậy, vẫy vẫy tay. 
Nguyệt Minh thở dài, nhìn bạn gái đi đến xe mở cửa rồi ngồi vào. Cô xoa đầu tạm biệt bé Ngân dễ thương, sau đó cũng chuẩn bị vào xe, đột nhiên, từ phía sau lưng lại có tiếng trẻ em đồng thanh, đều tăm tắp. 
- Chị Nguyệt về cẩn thận, lần sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/2514800/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.