Một ngày cuối tuần nữa lại đến, đối với một người chịu nhiều áp lực như Tổng giám đốc thì đây chính là thời gian thư thả nhất.
Có người sẽ dành cả tối thứ bảy để bay lắc rồi ngủ luôn đến chiều chủ nhật, ví dụ như cô nàng họ Phạm tên Băng nào đó, có người lại chọn dành thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi này để đi chơi, hẹn hò với người yêu như thư ký nhỏ Khả Hân, cũng sẽ có người ở nhà chăm cháu như Nguyệt Minh...
Khái niệm về ngày cuối tuần thật ra đã được thay đổi đáng kể từ lúc có Joy và Gia An đến bên đời Nguyệt Minh, mỗi tháng, sẽ có ít nhất một ngày thứ bảy Gia An phải đi trực, nên là những ngày thứ bảy còn lại chính là thời gian chỉ có dì cháu ở cùng nhau.
Nguyệt Minh nằm lăn ra "chuồng heo", cháu cưng vừa được thả xuống đã hí hửng lẫm chẫm khắp nơi, dường như mấy đứa nhỏ mới biết đi đều thích như vậy. Nguyệt Minh nhìn cái mông tròn tròn do mặc tã giấy, bên ngoài lại mặc quần bó của Joy mà thích thú, thật muốn đánh cho một cái!
- Joy.- Nguyệt Minh gọi.
Cục cưng quay sang nhìn bà già.
- Lại đây.- Nguyệt Minh dang tay ra.
Nhưng tất nhiên là Joy không lại rồi, đã vậy còn tặng cho Nguyệt Minh một cái bĩu môi.
- Hừ, lại đây với dì.- Nguyệt Minh dù đã quen với sự phũ phàng, nhưng lần nào cũng cố chấp.
Không nói đến thì thôi, ở cái nhà này, địa vị của Nguyệt Minh trong lòng Joy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-em-ngam-trang-luc-binh-minh/2514703/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.