Sự phẫn nộ của Kỳ Thiệu Xuyên đã sục sôi đến mức không thể kiếm chế, anh ta nắm chặt xương hàm dưới của Hổ Tình, mặc kệ bát canh đang nóng bỏng, đổ thẳng trực tiếp vào miệng của cô.
Môi của Hổ Tình đã bị đỏ sưng lên, cô không ngừng quằn quại, khiến nước canh tràn trên mặt, cổ và mu bàn tay của cô, chỗ nào bị dính đến, da cô lập tức bỏng sưng lên.
Người hầu nhìn thấy cảnh tượng này, rít một hơi lạnh trong không khí. Đấy là bát canh vừa mới ra nồi.
Sự đau đớn vì bị bỏng da khiến Hổ Tình thét gào không ngừng, nhưng Kỳ Thiệu Xuyên không chịu buông tay, cho đến khi một bát canh đều đổ hết trên người Hổ Tình.
Anh ta như một con sư tử đang nổi giận, đã mất đi lý trí từ lâu.
Ném bát vào mặt đất, Kỳ Thiệu Xuyên không cho Hổ Tình có cơ hội hít thở bình thường liền túm lại tóc của Hổ Tình, bất chấp nước canh trên đầu, dùng sức giằng giật.
Kéo luôn cả da đầu, làm Hổ Tình đau chảy cả nước mát.
Kỳ Thiệu Xuyên nghiến răng cảnh cáo, “ nhà họ Kỳ bây giờ đang trong hoàn cảnh thế nào, cô biết rõ hơn tôi,số nợ mà Hử Phong Niên đang mang nếu có vào tù ít nhất cũng phải hai ba mươi năm, dựa vào bộ xương giả yếu của ông ta, nếu phải vào tù thật, e là hai bố con cô sẽ không còn cơ hội gặp lại nhau nữa.”
Nghe nói một hồi, Hổ Tình cảm giác như bị đổ thẳng một chậu nước đá lên đầu,cảm giác như những lời nói lạnh buốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-anh-gia-di/184856/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.