“May quá, may quá, mình không nói xấu gì Hổ Phong Niên trước mặt Hổ Tình, với lại hôm qua gặp mặt, mình cũng đối xử lịch sự lễ phép.”
Đoan Mộc Thụy nhủ thầm trong lòng.
“Đúng rồi anh.” Hổ Tình nhìn Đoan mộc Thụy với ánh mắt trêu đùa, cô cũng không phải cố tình che giấu Đoan Mộc Thụy.
“Tiểu Tình, em giấu anh kỹ quá.” Đoan Mộc Thụy lườm Hổ Tình, nhưng giọng điệu lại vô cùng chiều chuộng.
Hổ Tình đang say đắm trong sự cảm động và vui mừng khi hai bố con được gặp lại nhau, không để ý đến thái độ của Đoan Mộc Thụy, nhưng Hổ Phong Niên lại nhạy cảm nắm bắt được.
Trong mắt Hổ Phong Niên ánh lên một tia sáng, có chút hài lòng khi nhìn sang Đoan Mộc Thụy. Ánh mắt như là bố vợ đang nhìn con rể, càng nhìn càng thấy thích.
Hai bố con tạm thời bình phục lại tâm trạng kích động, từ cuộc trò chuyện, Hổ Phong Niên đã biết được tình hình cụ thể một năm nay của Hổ Tình, biết con gái mình thật sự sống tốt ở bên kia, nỗi buồn trong lòng của một người cha đã vơi đi khá nhiều.
“Nhìn kìa, ông Kỳ đến rồi.” Không biết trong đám người ai nói ra câu này, Hổ Tình mới rời mắt khỏi Hổ Phong Niên, nhìn ra phía cửa.
Chẳng lẽ là Kỳ Thiệu Xuyên? Hàng lông mày của Hổ Tình nhíu lại, sâu đáy mắt có một tia hoảng hốt len lỏi, ở trong thành phố này, ngoài Kỳ Thiệu Xuyên ra, chắc cũng chẳng ai xưng danh là ông Kỳ.
Hổ Tình lui bước, đứng sát cạnh Đoan Mộc Thụy, đối với sự tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-anh-gia-di/1500057/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.