Nhẹ nhẹ bĩu môi, lại tiếp tục ngủ say.
Khóe miệng Kỳ Thiệu Xuyên hằn lên nụ cười, lấy điện thoại ra, chụp vào dáng vẻ đáng yêu đang bĩu môi của Hổ Tình lại.
Kỳ Thiệu Xuyên bỗng nhiên phát hiện, quen Hổ Tình nhiều năm, cũng lấy nhau hai năm, trong điện thoại lại không có một tấm ảnh nào là của cô, toàn bộ ảnh đều là An Nhiễm.
Đúng là một chuyện quả thực giễu cợt.
Kỳ Thiệu Xuyên cười khổ sở, ấn vào nút xóa, thanh lý sạch toàn bộ ảnh của An Nhiễm, chỉ để lại duy nhất một tấm ảnh đó.
Anh ta thật sự rất hối hận, đã bỏ lỡ nhiều thứ tốt đẹp như vậy, lẽ ra hạnh phúc của anh đang ở bên cạnh, duỗi tay là với tới, nhưng lại mất đi do sự ngu ngốc của mình.
“Ưm......” cô gái trong mơ nhẹ nhàng phát ra tiếng động, tiếng đó mang theo một chút đau đớn, khuôn mặt trắng bệch đó đang nhíu lại.
Kỳ Thiệu Xuyên biết, vì tác dụng thuốc tê đang dần hết, cơn đau trên người sẽ dần dần tràn ngập thần kinh, anh cũng không biết phải làm gì, chỉ có thể vỗ về nhẹ nhẹ bờ vai Hổ Tình.
Động tác dịu dàng êm ái, kèm theo một chút cẩn thận như là sợ làm đau Hổ Tình, sợ đánh thức người con gái đang ngủ này.
Lông mày đang nheo lại của Hổ Tình dần dần duỗi ra, khóe môi hình như hiện lên một nét cười, trong lòng Kỳ Thiệu Xuyên chớp qua một cảm giác kỳ lạ.
Chẳng lẽ có tác dụng? Nhận thức được điều này, tâm trạng cẳng thẳng của Kỳ Thiệu Xuyên lại trùng xuống, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-cung-anh-gia-di/1500033/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.