Buổi tối Quân không về nhà như đã hẹn. Quân gọi điện nhắn là tối nay bận việc nên dặn mọi người cứ ăn cơm trước và không cần phải chờ.
Diễm phụ bà Liên nấu cơm tối cho cả nhà. Ăn xong, Diễm tắm rửa cho thằng bé.
Thằng bé bám lấy ông Trương và bà Phương. Tối nay nó nhất định đòi ngủ với ông bà nội. Diễm bảo thằng bé.
_Con về phòng của con ngủ đi. Con không nên làm phiền ông bà.
Ông Trương cười.
_Con đừng lo. Bố muốn ngủ với thằng bé. Ông cháu mình có nhiều chuyện cần nói đúng không?
Thằng bé mỉm cười đáp lại.
_Cháu nói đùa thôi. Cháu sẽ về phòng của cháu. Bố Quân nói nếu cháu muốn trở thành một người đàn ông khỏe mạnh và thông minh như bố, cháu phải ăn uống đầy đủ các chất dinh dưỡng và đi ngủ đúng giờ.
Ông Trương bật cười. Bà Phương bịt miệng. Từ khi có thằng bé, mọi người trong gia đình ai cũng được vui vẻ. Thằng bé rất biết cách nói chuyện và biết làm hài lòng người khác.
Ông Trường xoa đầu thằng bé.
_Cháu nói đúng. Ông cháu mình sẽ nói chuyện vào ngày mai.
Thằng bé rủ.
_Ngày mai ông cho cháu đi tập thể dục với ông nhé?
_Được rồi. Sáng mai ông cháu mình sẽ cùng đi.
Thằng bé sung sướng reo lên.
_Vui quá. Cháu sẽ thức dậy thật sớm.
Ông Trương hỏi Diễm.
_Bố nghe nói con vừa mới phát hành xong cuốn sách “If we’ve ever met”?
Diễm lễ phép trả lời.
_Vâng. Con vừa mới hoàn thành xong tập cuối vào tuần trước.
_Bố đọc báo mạng thấy người ta nói cuốn sách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728419/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.