Diễm và thằng bé vừa ngồi xuống ghế trong nhà hàng Long Beach, Quân đến. Thằng bé mỉm cười thật tươi khi thấy Quân. Quân mỉm cười đáp lại thằng bé.
Kéo ghế, Quân ngồi xuống. Thằng bé chuyển sang ngồi cạnh bên Quân. Quân nheo mắt hỏi.
_Con đã đói chưa?
_Con đối rồi. Con muốn ăn.
Quân xoa đầu thằng bé.
_Được rồi. Con thích ăn gì nào?
Thằng bé mở menu. Xem một lượt, nó đọc tên món ăn mà nó thích. Điệu bộ và cách chọn món ăn của nó không khác gì người lớn. Quân mỉm cười. Thấy Diễm vẫn ngồi im. Quân giục.
_Cô cũng gọi thức ăn cho mình đi. Cô không thấy là thằng bé còn nhanh nhẹn hơn cả cô à?
Diễm cáu.
_Tôi không phải là trẻ con. Tôi tự biết chọn món ăn cho mình.
Quân trừng mắt lên nhìn Diễm.
_Hình như cô không biết cô không được phép xưng tôi với chồng thì phải. Cô có cần tôi nhắc lại vị trí của cô cho cô nhớ không?
Diễm không đáp lời Quân. Cầm menu, Diễm nhìn từng hàng chữ nhỏ xíu. Cuối cùng Diễm chỉ chọn duy nhất hai món cho mình.
Quân cau mày.
_Hình như tật bỏ bữa và ăn ít của cô mãi vẫn không bỏ được? Mặc dù cô đã làm mẹ rồi cô vẫn không lớn được bao nhiêu.
Quân lập tứ gọi phục vụ bàn đến. Quân gọi một loạt thức ăn. Diễm mở to mắt nhìn Quân.
_Anh định nuôi heo hay sao mà anh gọi lắm thế?
_Giá mà cô có thể biến thành heo thì đỡ cho tôi quá.
Diễm mím chặt môi. Quân luôn bắt ép Diễm làm theo ý mình, chưa bao giờ Quân để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728397/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.