Một chiếc xe ô tô màu đen đậu trước cửa lớp. Mở cửa xe, Quân bước xuống. Thằng bé reo ầm lên.
_Bố đã đến!
Quân tháo mắt kính. Mỉm cươi thật tươi. Quân cúi xuống.
_Lại đây nào con trai!.
Thằng bé ôm chầm lấy Quân. Diễm phải dựa vào cửa mới đứng vững. Nhìn cảnh hai cha con ôm nhau, hạnh phúc mỉm cười, gọi bố xưng con một cách tự nhiên. Diễm không cầm được nước mắt. Diễm tưởng mọi thứ xung quanh mình đều là mơ và Diễm vẫn còn chưa ngủ dậy.
Quân hôn thằng bé. Quân nheo mắt nói.
_Bố xin lỗi. Bố có việc bận nên bây giờ mới đến được.
Thằng bé cười sung sướng.
_Chỉ cần bố đến là được rồi.
Bá cổ Quân. Thằng bé khoe.
_Con và mẹ mới vẽ được một bức tranh rất đẹp. Bố có muốn giới thiệu cùng con và mẹ không?
Quân cười.
_Bố có ý này hay hơn. Con có muốn cùng bố lắp ráp ô tô, sau đó chạy thử không?
Thằng bé phẫn khích hét.
_Vâng, con thích lắm.
Hôn má thằng bé, Quân khen.
_Con thật ngoan. Bố con mình bắt đầu thôi.
Cậu bé Michael mở to mắt nhìn Quân. Trông Quân thật phong độ và đĩnh đạc. Từ lúc Quân xuất hiện cậu nhóc không còn nói được gì nữa. Chắc từ nay Michael sẽ không chọc bạn của mình nữa.
Quân bế thằng bé vào trong lớp. Đi qua chỗ Diễm đứng. Quân cười nhạt.
_Cô không nghĩ tôi sẽ đến đúng không?
Diễm cúi đầu đáp nhỏ.
_Cảm ơn anh.
Quân không nói gì. Đặt túi đồ chơi bên cạnh. Quân cùng thằng bé bắt đầu lắp ráp ô tô. Chỉ một lát cả hai bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728386/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.