Thằng bé chạy nhanh lại chỗ Diễm đứng, nó ôm lấy chân Diễm, giọng nó vang lên thật trong trẻo và đáng yêu.
_Con xin lỗi vì đã làm cho mẹ sợ....!!
Diễm ngồi xuống, ôm lấy nó. Diễm căn dặn.
_Từ lần sau con đi đâu phải nói cho mẹ biết, con có biết là vừa rồi mẹ lo cho lắm không. Mẹ chỉ có một mình con, mẹ không muốn con xẩy ra chuyện gì...!!
Thằng bé bá cổ Diễm, hôn chụt lên má Diễm. Nó thì thầm hỏi.
_Mẹ đã tỏ tình với chú chưa...??
Khi Diễm ngước mắt nhìn lên, thấy Quân đứng ngay bên cạnh, Diễm đỏ bừng cả mặt. Nhìn khuôn mặt đỏ như gấc chín của Diễm. Quân tò mò hỏi thằng bé.
_Cháu đã nói gì với mẹ cháu thế....??
Diễm vội nói lảng sang chuyện khác.
_Tôi và thằng bé làm phiền anh đủ lâu rồi. Đã đến lúc chúng tôi phải về...!!!
Buông cổ Diễm ra, thằng bé vội náu sau chân Quân, nó đòi.
_Chú chưa đưa con và mẹ đến nhà chú chơi làm sao con có thể về được....!!
Nó ngước đôi mắt đầy hy vọng lên nhìn Quân.
_Chú sẽ không nuốt lời chứ...??
Diễm kêu nhỏ.
_Sao con cứ làm phiền chú thế. Chúng ta đã làm phiền chú lắm rồi...!!
Quân cúi xuống, nhắc bổng thằng bé lên. Quân quay sang nhìn Diễm.
_Tôi không muốn làm người thất hứa. Chắc cô cũng không muốn mai sau thằng bé học hỏi những hành vi không tốt của chúng ta chứ...??
Diễm than thầm trong bụng. Quân và thằng bé đang làm khó Diễm. Thằng bé đòi Quân đưa nó đến nhà Quân chơi, trong khi Quân lấy lí do đã hứa với thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728355/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.