Nhưng trông Diễm chẳng có gì là vui vẻ cả. Giáng sinh sắp đến rồi, nếu Diễm chỉ sống cho riêng mình, Diễm đã trở thành một người rất giàu nhưng Diễm luôn nghĩ cho người khác, từ việc đi làm từ thiện, đầu tư tiền cho bọn trẻ mồ côi học, lập quỹ ủng hộ những bệnh nhân bị mắc bệnh AIDS, ung thư, bạch cầu, ngay cả số tiền bán tranh và sách cũng chưa đủ. Nếu Diễm muốn giàu mà vẫn có thể làm từ thiện, Diễm cần có một người có đầu óc kinh doanh như Quân.
Diễm đã bán được mấy nghìn cuốn sách trong một thời gian ngắn và tiền bán tranh của Diễm cũng không phải là rẻ nhưng cuộc sống của Diễm chỉ có đủ không có thừa. Diễm quá chăm chỉ lo cho người khác, lẽ ra một người có nhiều tranh và sách bán như Diễm phải trở nên giàu có sau bốn năm nhưng thực ra Diễm chỉ hơi khá hơn người ta một chút.
Ông Richard tuyên bố.
_Lỗi này do cháu gây ra, cháu phải tự sửa chữa lấy. Nếu ông Jimmy Hoàng không nhận lời đồng ý giúp, chúng ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Cháu đi gặp cậu ấy và xin cậu ấy giúp chúng ta đi….!!
Diễm sợ hãi đáp.
_Cháu có lỗi gì đâu, cháu sẽ cố gằng tìm người khác giúp. Vấn đề này chú không phải lo….!!
_Cháu nói có vẻ tự tin quá, cháu không thấy là có nhiều nhà đầu tư đến nhưng họ đều đòi hỏi quá cao đến nỗi chúng ta phải từ chối mặc dù chúng ta đang cần tiền hay sao…!!
Đẩy tấm card trước mặt Diễm. Ông Richard gợi ý.
_Cháu gọi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728348/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.