Quân lái xe đến công ty, cuốn sách của Diễm luôn ở bên cạnh Quân. Cây bút máy Diễm tặng Quân, Quân vẫn dùng nó bốn năm nay. Quân không thể tin được là mình không tài nào vứt bỏ nó đi, dù đầu bút đã bị bào mòn nhưng Quân vẫn dùng. Quân nghĩ nhờ nó nên Quân mới thành công được như ngày hôm nay. Nếu Quân nhớ ra được mọi chuyện, Quân đã không cảm thấy áy náy, bứt rứt và mệt mỏi như thế này. Quân đang rất hỗn loạn, dù cố khuyên nhủ bản thân là không nghĩ về Diễm và thằng bé nhưng Quân làm không được.
Trước khi Quân kịp suy nghĩ gì, Quân đã nhấc điện thoại, người Quân gọi lần này là nhà xuất bản của Diễm. Quân muốn hẹn gặp ông ta, Quân có chuyện cần thương lượng.
Ông Richard rất ngạc nhiên trước lời đề nghị hợp tác của Quân, danh tiếng trên thương trường trong giới làm ăn ở San Diego của Quân thì ông không lạ gì, nếu được Quân chấp nhận đầu tư vốn để sản xuất thêm sách thì đây sẽ là một một nguồn sinh lợi rất lớn.
Quân nói là Quân rất có hứng thú với sách của Diễm, Quân muốn hợp tác với ông. Ông Richard chưa bao giờ bỏ qua cơ hội tìm nguồn đầu tư cho mình nên ngay sau khi Quân đưa ra lời đề nghị, ông đồng ý hẹn gặp ngay lập tức. Quân mỉm cười, cuối cùng Quân cũng có thể đường hoàng thường xuyên hẹn gặp Diễm mà không vấp phải sự từ chối của Diễm.
Diễm không hề biết gì về chuyện này. Sau khi từ biệt Quân, Diễm đưa thằng nhóc đi chơi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728346/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.