Quân hàng ngày hỏi Kiên về ông Trần, càng tìm hiểu về con người ông Trần, Quân càng thấy thú vị, ông Trần là một đối thủ đáng gờm, không hiểu Loan đã nói gì với ông Trần mà mấy ngày hôm nay ông im hơi lặng tiếng, chắc ông ta hiểu Quân và Loan không thể thành một đôi được. Không gặp được Diễm, Quân liên tục gọi điện cho Diễm, Diễm nhăn mặt hỏi.
_Anh làm gì mà gọi điện cho em suốt thế…??
_Anh nhớ em..!!
_Chúng ta chỉ vừa mới gặp nhau lúc sáng…!!
_Nhưng anh vẫn nhớ em…!!
Diễm phì cười.
_Anh thật trẻ con…!!
_Anh đã lây tính của em…!!
_Em cúp máy đây…!!
Quân vội nói.
_Khoan đã…!!
_Anh còn muốn nói gì nữa…??
_Anh yêu em…!!
Diễm im lặng không đáp, mặt Diễm nóng bừng, tim đập thật nhanh, chiếc điện thoại rớt khỏi tai Diễm, tay buông thõng. Diễm muốn hét lên vì hạnh phúc, vì sung sướng, một câu tỏ tình mới lãng mạn làm sao. Quân thấy Diễm im lặng, Quân không tin là lời nói của mình đã khiến Diễm buồn lòng.
_Em không sao chứ…??
Diễm nói như hết hơi.
_Em không sao…!!
Quân hiểu cho đến lúc này, Diễm vẫn chưa chấp nhận tình cảm của mình, nhưng Quân tin là dần dần Diễm sẽ hiểu, Diễm đã cho Quân cơ hội được ở bên cạnh Diễm cả đời, Quân muốn cảm ơn Diễm về điều đó. Không muốn Diễm phải khó xử, Quân nói sang chuyện khác.
_Chiều anh đến đón em…!!
Diễm từ chối.
_Không cần đâu anh, em có thể tự đi về nhà…!!
_Anh đã nói gì với em nào, nhiệm vụ đưa đón là của anh, em hãy để anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728279/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.