Diễm giật mình nhìn mọi người xung quanh, vội đẩy Quân ra. Diễm ngượng ngùng nói.
_Em xin lỗi, em không có ý định sẽ khóc ở đây...!!
Lau hai dòng lệ trên má Diễm, Quân thì thầm.
_Em đừng có ngốc, anh mới là người nên xin lỗi em, anh không có ý làm tổn thương em. Những lời anh nói vừa rồi chỉ là để trêu đùa em thôi, mong em đừng bận tâm đến...!!
Diễm ngước đôi mắt long đầy lệ lên hỏi Quân.
_Anh nói thật chứ...??
Quân không tài kiềm chế nổi bản thân, Quân chỉ muốn cúi xuống hôn Diễm. Cố gắng gượng, Quân khàn giọng bảo Diễm.
_Anh nói thật, anh không thể yêu được ai khác ngoài em...!!
Diễm cười toe toét, đứa ngón út lên, Diễm vui sướng nói.
_Mình ngoéo tay đi anh, anh nhớ những lời anh vừa nói với em, anh không được phép quên, anh đã nhớ chưa...??
Quân rên thầm, cô vợ trẻ con của Quân khiến Quân muốn phát điên lên vì yêu, vì hạnh phúc, Diễm không biết Diễm đáng yêu, dễ thương, trẻ con, ngây thơ như thế nào, Quân đã chìm đắm vào thế giới của Diễm, chìm đắm đến nỗi không thoát nổi ra nữa.
Từ khi yêu Diễm, Quân thấy mình không là chính mình nữa, Quân hành động một cách điên rồ, đầu óc lúc nào cũng lơ ngơ, mơ hồ, đứng trước công việc, Quân giải quyết rất nhanh, nhưng đứng trước tình cảm của Diễm, Quân không thể đoán được điều gì.
Đối với các mối quan hệ dù là làm ăn, công việc, hay cuộc sống hàng ngày, Quân có thể doán được họ nghĩ gì khi nhìn vào mắt họ, nhưng khi nhìn vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728269/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.