Diễm vẫn còn tức với những mà Quân gây ra cho mình nên Diễm xì nhỏ một tiếng. Quân hôn lên mũi Diễm.
_Em đừng giận anh, tất cả cũng vì em dám chống đối lại anh…!!
Diễm cãi.
_Ai chống đối lại anh, em không thích thì anh phải thôi đi chứ…??
Quân khổ sở.
_Nếu anh bỏ cuộc dễ dàng như thế, bây giờ làm sao anh có được em…!!
Diễm im lặng không nói gì, Quân kể tiếp.
_Anh đã cho người điều tra mọi hoạt động của bố em, sau này anh chuyển sang em…!!
Quân ghen tuông.
_Em có biết là khi nhận được những bức ảnh chụp em và Trường ôm nhau, cầm tay, vui vẻ cười đùa, em có biết anh đau khổ như thế nào không. Lần em bỏ anh ở sân bay, rồi lại hôn Trường trước mặt anh, trái tim anh như vỡ vụn ra từng mảnh, không chịu được đau khổ, anh đã uống rượu như điên, đây là lần đầu tiên anh biết say là gì, trước đây anh chưa bao giờ mất bình tĩnh như thế. Anh quyết tâm phải chiếm lấy em bằng được, anh không biết anh đang trả thù bố em hay đang đấu tranh để dành lấy em. Theo thói quen mỗi lần anh không thể tập trung làm được gì anh lại tìm nhà sư già, ông khuyên anh nên làm theo con tim anh, anh cho anh chọn lựa một là mất em vĩnh viễn, trả được thù, thù hận tiếp nối thù hận, hai là có được em, hóa giải hết mọi hận thù, mọi người từ nay sống vui vẻ, hòa thuận…!!
_Ông cho anh lựa chọn, ông không bắt anh phải làm theo suy nghĩ của ông, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728261/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.