Cơ thể Quân quá mệt mỏi, trèo lên giường, lấy một chiếc nhẫn cưới từ trong túi quần, Quân đeo nó vào ngón tay Diễm. Quân mặc kệ Diễm có muốn ở bên cạnh Quân không? Quân sẽ không thả cho Diễm đi nữa. Dù là sau ba tháng, ba năm, một trăm năm, kiếp này hay kiếp sau Quân vẫn muốn giữ Diễm cho riêng mình.
Hôn lên tóc, lên mũi, lên mắt, lên má, lên môi Diễm. Quân thì thầm.
_Mau tỉnh lại đi em nhé. Anh yêu em…!!
Quân thấy mọi chuyện đều không diễn ra theo kế hoạch của mình, dù cho người đi theo bảo vệ Diễm nhưng chỉ cần sơ xẩy một chút, Diễm có thể mất mạng bất cứ lúc nào, Quân tự nhủ từ bây giờ, Quân sẽ không cho phép Diễm rời xa Quân nửa bước cho đến khi nào ông Đăng bị bắt thì thôi.
Sau khi nói chuyện và bàn bạc với bác sĩ xong. Kiên trở về phòng bệnh của Diễm, thấy cửa khép hờ, Kiên mở cửa đi vào. Nhìn Quân và Diễm đang ngủ say ở trên giường, Kiên xúc động, đôi mắt Kiên đỏ hoe, Kiên cũng muốn có được một tình yêu như Quân, muốn tìm được ai đó cho mình có thể yêu, có thể sẵn sàng hy sinh mọi thứ. Kiên mỉm cười.
_Chúc hai người ngủ ngon…!!
Cầm tờ giấy bác sĩ đưa cho trên tay, Kiên lắc đầu.
_Thôi thì để mai rồi đưa cho anh ấy, bây giờ anh ấy cần nghỉ ngơi…!!
Khép cửa phòng, Kiên ra về. Ông quản gia, bà Hoa đã được Kiên gọi điện thông báo tình hình của Diễm, Trường và Hồng. Họ nhanh chóng đón xe tắc xi đến bệnh viện, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728259/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.