Diễm gõ cửa phòng của Hồng, do Trường đã dặn Hồng hôm nay Diễm sẽ đến đón Hồng về nên Hồng đoán người đang gõ cửa phòng là Diễm.
_Vào đi em…!!
Diễm đi vào trong. Thấy Diễm, Hồng cười.
_Cảm ơn em đã đến đón chị…!!
_Chị đừng nói thế, chẳng phải chị nhận em làm em gái của chị là gì?
_Em nói đúng, đã là chị em thì cần gì phải khách sáo với nhau đúng không…??
Diễm nheo mắt trêu Hồng.
_Mai sau khi chị và anh trai em kết hôn, không phải chúng ta sẽ thành người một nhà sao…??
Hồng đỏ bừng mặt. Mắt trừng lên đầy đe dọa, Hồng vừa nói vừa cười.
_Em mà còn ăn nói lung tung nữa là chết với chị….!!
Diễm le lưỡi đáp lại.
_Em hiểu tình cảm của anh ấy dành cho chị, tuy là anh ấy không nói ra nhưng sự quan tâm lo lắng của anh ấy dành cho chị. Chị không cảm nhận được gì sao…??
Hồng thở dài.
_Không phải là chị không hiểu gì mà là không dám tin chắc tình cảm mà anh ấy dành cho chị có thật là tình yêu không, hay chỉ là tình cảm của một người bạn dành cho một người bạn.....!!
Nắm lấy tay Diễm, Hồng chua xót nói tiếp.
_Em có biết không dù tình yêu có thể được chứng minh bằng hành động, bằng sự quan tâm nhưng vẫn không thể thiếu câu nói tỏ tình. Anh Quân luôn nói yêu em, cần em, chị thấy anh ấy yêu em rất nhiều, còn anh Trường, anh ấy chưa bao giờ nói yêu chị hay thích chị, chị sợ mình đang ngộ nhận tình cảm của anh ấy dành cho mình….!!
Diễm hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728254/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.