Đặt mạnh ly rượu xuống bàn, Quân trừng mắt hỏi.
_Cô đã biết cô nên làm gì chưa…??
Diễm run rẩy.
_Tôi…tôi không hiểu ý của anh…??
Quân nhếch mép.
_Tôi hiểu cô căm ghét tôi nên cô không muốn ở bên cạnh tôi, tôi không muốn ép cô nữa, cô đi hay ở là quyền lựa chọn của cô, nhưng cô nên suy nghĩ kĩ trước khi quyết định, chỉ cần cô nói không, và bước chân ra khỏi nhà này, anh trai cô và bố cô sẽ bị bắt ngay sau đó…!!
Diễm lại quỳ xuống.
_Xin anh buông tha cho họ, tôi sẽ làm tất cả những gì mà anh muốn…!!
Nâng cằm Diễm lên, Quân hỏi.
_Cô có chắc là cô sẽ không hối hận với những gì mà cô nói hôm nay chứ…??
Diễm gật đầu. Quân đưa cho Diễm một tờ giấy, một cái bút. Quân giục.
_Cô kí vào đi…!!
Lệ làm mắt Diễm mờ đi, Diễm cũng không buồn đọc tờ giấy này viết gì, Diễm run run kí tên mình vào góc cuối của tờ giấy, và thêm hai tờ Quân đưa cho Diễm.
Chờ Diễm kí xong, Quân nói.
_Khi cô đã đồng ý kí vào ba tờ giấy này, cô phải tuyệt đối nghe lời tôi nếu không hậu quả do cô gây ra sẽ rất khủng khiếp…!!
Diễm không còn biết gì nữa, có lẽ lúc này, Diễm muốn mình chết đi hay không tồn tại thì hay hơn. Nắm lấy tay Diễm, lôi Diễm đứng dậy, Quân yêu cầu.
_Ngày mai, cô dọn đồ của cô về đây…!!
Diễm không nói gì. Quân hét.
_Tôi nói gì cô có nghe thấy không…??
Vừa đau khổ, vừa tủi thân. Diễm dạ nhỏ.
_Vâng…!!
Quân đe dọa.
_Cô đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728237/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.