Cầm chìa khóa xe máy, đội nón bảo hiểm, Diễm phóng xe ra khỏi nhà. Đầu Diễm ong ong như muốn nổ tung, Diễm không thể tập trung vào lái xe nên mấy lần Diễm suýt đâm vào người ta, Diễm bị người đi đường chửu rủa không ngớt, lau dòng lệ chảy trên má, Diễm cố giữ bình tĩnh để lái xe đến nơi.
Chưa đầy hai mươi phút, Diễm đã lái xe đến biệt thự, Diễm không dám bấm chuông cổng cũng không dám bước vào trong, Diễm muốn đi về.
Diễm còn đang đứng ngơ ngẩn nhìn vào trong, giọng Quân vang lên.
_Cô đã đến rồi sao cô không vào đi ….!!
Diễm giật mình nhìn Quân, mặt Diễm trắng bệch, tay chân run rẩy. Quân thấy Diễm sợ hãi như thế tuy trong lòng có thương xót, lo lắng cho Diễm nhưng Diễm dám trêu tức Quân, Quân phải dạy cho Diễm biết chống đối Quân, Diễm sẽ phải nhận hậu quả gì.
Nắm lấy tay Diễm, Quân lôi Diễm vào trong, xe máy của Diễm đã có người dắt vào trong. Diễm bây giờ như một con rối, Quân muốn Diễm đi đâu, hay làm gì, Diễm cũng phải tuân theo.
Ấn Diễm ngồi xuống ghế, rót cho Diễm một ly nước, Quân giục.
_Cô uống nước đi…!!
Diễm run run cầm lấy ly nước, cố uống một ít nước, Diễm đặt xuống bàn. Diễm mệt mỏi nói.
_Anh nói điều kiện của anh đi…??
Quân mai mỉa.
_Xem ra đúng là cô đang rất vội, một người con gái như cô khiến tôi có hứng thú muốn trêu đùa…!!!
Khoanh tay, đứng dựa vào tủ, Quân cay cú hỏi.
_Để cứu được bố cô và anh trai của cô, cô sẵn sàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728235/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.