Trường cũng có tâm trạng bồn chồn không yên, cả đêm hôm qua Trường thức trắng. Hồng ngủ say nên không biết gì.
Hôm nay Trường sẽ biết được Trường có thực sự là con của ông Đăng hay không, sợ ông Đăng dở trò nên hôm qua, Quân đã cẩn thận cho người dặn dò và trả tiền cho mấy vị bác sĩ sẽ tiến hành làm xét nghiệm hai mẫu tóc mà Trường đưa, Trường dù có thông minh đến mấy cũng không thể bằng được Quân.
Thấy bệnh viện mà Quân đưa mình đến là bệnh viện Hồng đang nằm, Diễm kinh ngạc hỏi.
_Anh đưa tôi đến đây làm gì…??
Không trả lời Diễm, Quân lôi Diễm vào trong. Gõ cửa phòng của Hồng, Quân hỏi.
_Em đã dậy chưa…??
Hồng đã dậy được một lúc. Nghe giọng của Quân. Hồng trả lời.
_Anh vào đi..!!
Ngó quanh căn phòng, không thấy Trường đâu. Quân nhíu mày.
_Trường đâu…??
_Em không biết, từ hôm qua đến giờ, em không gặp anh ấy…!!
Quân bảo Diễm.
_Em ở đây với Hồng, anh đi ra ngoài một chút…!!
Quân bỏ đi, Hồng ngồi xuống giường. Nhìn khuôn mặt hốc hác, mệt mỏi của Diễm. Hồng lo lắng hỏi.
_Em không sao chứ, có chuyện gì xảy ra với em à…??
Diễm lắc đầu.
_Em không sao, dạo này xảy ra nhiều chuyện quá nên em cảm thấy đuối sức, mệt mỏi…!!
Nắm tay Diễm, Hồng động viên.
_Em đừng lo lắng quá, mọi chuyện rồi sẽ qua nhanh thôi…!!
_Em cũng hy vọng như thế, nhưng em lại linh cảm mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu…!!
Đúng như Diễm nói, mọi bi kịch của cuộc đời Diễm chỉ vừa mới bắt đầu, thứ mà Diễm vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728227/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.