Diễm chạy thật nhanh xuống hành lang, vừa chạy Diễm vừa khóc. Nước mắt làm mờ cảnh vật xung quanh, Diễm va vào một người đàn ông. Ông ta sừng sộ quát.
_Cô đi mà không có mắt hả…??
Diễm lí nhí.
_Cháu xin lỗi…!!
Diễm sợ bị Quân bắt lại nên cố đi thật nhanh, do vừa đi vừa ngoái lại đằng sau nên lần này Diễm lại va thêm vào một người nữa, người đàn ông này không dễ tính như người trước, ông ta đang bị gãy chân, Diễm làm ông ta ngã lăn ra đất. Sợ hãi, Diễm đỡ ông ta dậy. Miệng không ngừng nói.
_Cháu xin lỗi…!!
Vừa đứng được lên, ông ta dơ cao tay. Mặt ông ta tím lại.
_Con ranh mày dám va vào chân đau của tao hả, để tao cho mày biết va vào người khác sẽ bị đánh đau như thế nào…!!
Diễm nhắm mắt lại, thân người run rẩy, Diễm tưởng mình sắp bị ông ta tát cho một cái, chờ mãi mà không thấy gì, Diễm hé mắt nhìn, Quân đang nắm chặt lấy tay ông ta, Diễm mở to mắt ngạc nhiên không ngờ cũng có ngày Quân cứu mình.
Ông ta tức giận gầm lên.
_Mày có buông tay tao ra không…??
Quân cười khẩy.
_Ông đánh một cô gái mà không cảm thấy xấu hổ à…??
_Ai bảo nó dám làm tao bị ngã…!!
_Cô ấy cũng đã xin lỗi ông rồi, là người lớn ông phải độ lượng một chút chứ…??
Ông ta càng cố vùng thoát ra, Quân càng bóp thật mạnh. Hai người còn đang dằng co, Trường đi mua thức ăn về. Cả ba lại gặp lại nhau ở đây, Trường dù có muốn tránh mặt cũng không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728222/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.