Có Quân chăm sóc ông Tùng nên bố mẹ Quân ra về, bà Phương còn muốn hỏi Quân nhiều chuyện, bà tò mò muốn biết sau một ngày ở bên Loan, tình cảm giữa Quân và Loan có tiến thêm được bước nào không, ông Trương phải lôi bà đi, bà Phương mới tạm tha cho cái lỗ tai của Quân.
Ông Tùng do còn yếu nên không nói chuyện được nhiều. Quân vui mừng.
_Cuối cùng chú cũng tỉnh rồi….!!
Ông Tùng gượng cười.
_Chào cháu…!!
Do còn nhiều chuyện thắc mắc muốn hỏi ông Tùng nên Quân hỏi ngay.
_Chú có nhận diện được kẻ đã đánh chú không…??
Ông Tùng lắc đầu.
_Do chú bị đánh lén sau lưng nên chú không rõ…!!
_Cháu hiểu. Cháu tin là cháu đã biết ai đã đánh chú…!!
_Cháu nghĩ là do ông ta….??
Quân gật đầu.
_Cháu khẳng định ông ta chính là kẻ đã đánh lén sau lưng chú, chỉ cần cháu tìm ra được bằng chứng, cháu sẽ cho bố con ông ta vào tù…!!
Ông Tùng nhớ lại, ông hốt hoảng hỏi.
_Còn cuộn băng, cuộn phim, cháu có giữ nó không…??
Quân trấn an ông Tùng.
_Chú đừng lo cháu đang giữ nó trong tay, nhưng thật đáng tiếc chúng đã bị hỏng nặng nên cháu không biết nội dung, chú có thể nói luôn cháu nghe được không…??
Ông Tùng tóm tắt sơ qua cho Quân nghe, Quân cười cay đắng.
_Cách này mà bố con ông ta cũng nghĩ ra được, xem ra họ không thật sự không coi cháu ra gì, cháu đã cố nhượng bộ họ, nhưng kể từ bây giờ cháu sẽ không nương tay nữa đâu….!!
_Cháu định làm gì…??
Đôi mắt Quân ánh lên những tia nhìn oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728205/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.